Những ngọn đèn dầu lạc
soi không đủ mơ tôi
leo lét ánh ma quái
rung rinh ngỡ bóng người
*
Tiếng vạc đêm gọi mẹ
thấm thía một nỗi buồn
rưng rưng trong mắt Huế
ôi Nguyệt Biều_ cố hương !
*
Nỗi sầu con trọn kiếp
Mệ_Ôn_Bà chừ mô
nhiều đêm con chồm dậy
tim quặn đau vô bờ
*
Mô còn lời ru Mệ
bàn tay già thoa lưng
răng nghe chừng thiếu vắng
giọt buồn như suối tuôn
*
Chừ đêm đèn sáng quá
nhớ lại thời măng sông ( manchon )
chiếu lên tường bóng lạ
sợ ma, đòi Mệ bồng
*
Mệ giật mình, thức dậy
_Nín đi con, Mệ đây
_ngủ đi ngoan, ngủ giỏi...
tôi nhắm mắt, nhớ đời
*
Những ngọn đèn dầu lạc
tôi chưa quên bao giờ
dù nay tóc đã bạc
Mệ, bà tiên tuổi thơ
đông hương
HỎI LÀM CHI NHỮNG VU VƠ...
Ngồi nghe gió lạnh rơi thềm
cuối rồi tháng 9, biết còn trời vui?
tháng 10 sẽ đến nay mai
tháng 10 tôi đã xa bay SàiGòn
*
nửa đời hơn, xứ người dưng
cọng thêm 17 ...thời gian không ngừng
bên kia biển là quê hương
có ai nhìn nổi con đường không gian
*
SàiGòn nắng nhuộm lá vàng
bên ni Thu đã bước chân qua thềm
còn bao nhiêu mới đến Xuân
tôi phân vân đếm tròn trăng, ngợ ngờ
*
Hỏi làm chi những vu vơ
như anh Trần Tuấn làm thơ ...2 hàng
còn tôi phá lệ thời gian
muốn sao quay lại ngày xanh...tuổi hồng!
đông hương
HỒN LINH TỬ SĨ
Nhìn xuyên suốt một chân trời
thấy hồn tử sĩ đứng vời ngày xưa
chiến bào, M 16, M113
oai phong ngày ấy, bây giờ nghĩa trang
*
Đêm về lộng bóng tàn trăng
ta nằm nghe xóm côn trùng lao xao
mộ ai thay nắp chiến hào
bạn ta giờ ở trời nào, tận đâu?
*
Thằng mất tích, thằng Cheo Reo
thằng Pleime, đồi trọc Hạ Lào, Đức Cơ
hai thằng gói ghém poncho
xác ta máu đỏ đọng khô từ chiều
*
Ta nhìn đồng đội thương yêu
bỏ bây ở lại, đớn đau trong lòng
từ nay những lúc hành quân
thiếu đi vài đứa...ai còn...vắng thêm
*
Mang buồn về phố cho em
quan tài cờ phủ, chính em liệm mình
từ đây mỗi đứa một đường
em thân sương phụ, anh hồn sương tan
*
Chiến tranh...chết chóc...lưu vong
em trời viễn xứ ...tro tàn...là anh
đông hương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét