Thứ Sáu, 12 tháng 10, 2018

ĐẾN KHI NÀO? - Thơ Thiên Kim



Khi nào đất nước được bình an
Những trẻ thơ ngây  cười chứa chan
Ở trường học kỹ trang sử địa           
Rồi:  "Tiên Học Lễ Hậu Học Văn"

Khi nào bệnh viện mở vòng tay
Chào đón người dân "chẳng lấy tiền"
Chẳng phải phong bì.  Bác sĩ giỏi!
"Nhà thương" là tiếng gọi "yêu thương"

Khi nào cảnh sát bên người dân
 Chỉ đường,  giúp đỡ quá tận tình
Không còn bóp cổ, đạp mặt nữa
Dân không còn chết: đồn công an ?

Khi nào  ý kiến của người dân
Được chính phủ đọc và  cứu xét
Không còn bắt bớ, và đọa đầy 
Để một quê hương tươi đẹp lên!

Khi nào "nhà nước" không cướp đất
Đơn kiện "củ khoai" cả trăm tờ
Người dân oan nghiệt không lê lết
Nhà nhà yên ấm thật an vui!

Khi nào quan lớn ngự  lầu cao
Nhân dân đói khổ, ngủ lề đường
Học trò lội suối, trường không mái
Hãy tìm phương cách giải trừ ngay!

Khi nào nhân dân được đi bầu
Chọn người tài đức, cứu non sông
Đảng Cộng chết tiệt!  Toàn sâu bọ
Chúng phải chết đi,  sẽ Tự do

Khi nào người chết đầy núi sông
Xương chất thành đống, máu ngập đồng
Máu xương Hồng Lạc sao hoang phí ?
Thuở "Qủy thành vương , hoại  quê mình"

Đến khi nào? Chờ đến khi nào?
Quê hương  giải gấm đẹp làm sao?
Quỷ đỏ ngu đần  đem bán sạch
Việt Nam!  Anh dũng hãy lên đường!

Đến khi nào? Giờ  " G "  đã điểm!
Cùng chung nhau một tấm lòng trung
Lên đường, chỉ điểm quân bán nước
Đuổi đánh Hán thù truyền kiếp hung!

Đúng bây giờ!  Phải, đúng bây giờ!
Anh linh Tiên Tổ, gọi tên Ta
Con dân nước Việt cùng ngẩng mặt
Xiềng xích phá tung ! Cứu sơn hà 

Đúng  lúc này!  Mau bước tiến lên
Vang vang lời hịch của vua hùng
"Quyết chiến" để non sông hùng vĩ
Việt Nam ánh sáng tỏa muôn phương!
  
Thiên Kim

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét