Chủ Nhật, 28 tháng 10, 2018

Thương Ơi Tuổi Già - Trang Thơ Ý Nga 28.10.2018



XEM ẢNH XƯA
*
Trích tuyển tập TỰ NHẮC
*
Nhà không khói mà mắt cay nhớ Mẹ
Tay vuốt ve ảnh vui vẻ đây nè!
Chớ khóc nhè lem luốc ảnh đẹp nghe!
Không nhỏ bé, Mẹ đâu mà nhõng nhẽo?

Ý Nga, 28.10.2018


Tranh sơn mài 
THÀNH LỄ-HOÀNG ĐÌNH TUYÊN


LÌA CÀNH

Ngắt hoa, hoa sẽ chán chường
Sân đang thơm ngát, tỏa hương mượt mà,
Lá buồn, ngơ ngác chạm va,
Đóng khung kín mít trong nhà vui chi?

Ý Nga, 28.10.2018


KHÔNG NÊN

Bất bình, bất mãn, lo âu
Bồn chồn, bứt rứt quá lâu lợi gì?
Nỗi buồn sinh: bực, sân, si,
Ghét, khinh, bất nhẫn… Càng trì càng đau!

Ý Nga, 28.10.2018


THƯƠNG BIẾT MẤY
*
Trích thi tập: LÁ RỤNG VỀ CỘI
*
Nhà nàng ở cạnh nhà tôi,
Cách nhau cái giậu mồng tơi xanh rờn.
Thơ NGUYỄN BÍNH: “NGƯỜI HÀNG XÓM”
*Có những sắc “xanh rờn” mà vẫn thích
Chắc nhờ xanh sắc mướt từ mồng tơi,
Hay nhờ tơ óng ả hàng xóm phơi,
Bên cánh bướm chập chờn, ai đã đợi?*
Như gió mới nhắc người xa vời vợi
Sắc quê Cha giản dị vàng rạ mời
Dẫu đổi đời bao sắc mới lả lơi
Vẫn đào xới trong tận cùng tiềm thức.
Thương hết sức sắc màu đầy oai lực
Gợi hồn Nhà nao nức giữa canh khuya
Nuôi dưỡng ta luồng sinh lực thái hòa
Thơ thổn thức như duy trì nghị lực.

Ý Nga, 28.10.2018


Thơ NGUYỄN BÍNH
NGƯỜI HÀNG XÓM
Nhà nàng ở cạnh nhà tôi,
Cách nhau cái giậu mồng tơi xanh rờn.
Hai người sống giữa cô đơn,
Nàng như cũng có nỗi buồn giống tôi.
Giá đừng có giậu mùng tơi,
Thế nào tôi cũng sang chơi thăm nàng.

Tôi chiêm bao rất nhẹ nhàng...
Có con bướm trắng thường sang bên này.
Bướm ơi, bướm hãy vào đây!
Cho tôi hỏi nhỏ câu này chút thôi...
Chả bao giờ thấy nàng cười,
Nàng hong tơ ướt ra ngoài mái hiên.
Mắt nàng đăm đắm trông lên...
Con bươm bướm trắng về bên ấy rồi!

Bỗng dưng tôi thấy bồi hồi,
Tôi buồn tự hỏi: Hay tôi yêu nàng?
- Không, từ ân ái nhỡ nhàng,
Tình tôi than lạnh gio tàn làm sao!

Tơ hong nàng chả cất vào,
Con bươm bướm trắng hôm nào cũng sang.
Mấy hôm nay chẳng thấy nàng.
Giá tôi cũng có tơ vàng mà hong.

Cái gì như thể nhớ mong?
Nhớ nàng? Không! Quyết là không nhớ nàng!
Vâng, từ ân ái nhỡ nhàng,
Lòng tôi riêng nhớ bạn vàng ngày xưa.

Tầm tầm giời cứ đổ mưa,
Hết hôm nay nữa là vừa bốn hôm!
Cô đơn buồn lại thêm buồn...
Tạnh mưa bươm bướm biết còn sang chơi?

Hôm nay mưa đã tạnh rồi!
Tơ không hong nữa, bướm lười không sang.
Bên hiên vẫn vắng bóng nàng,
Rưng rưng... tôi gục xuống bàn rưng rưng...

Nhớ con bướm trắng lạ lùng!
Nhớ tơ vàng nữa, nhưng không nhớ nàng.
Hỡi ơi! Bướm trắng tơ vàng!
Mau về mà chịu tang nàng đi thôi!
Đêm qua nàng đã chết rồi,
Nghẹn ngào tôi khóc... Quả tôi yêu nàng.

Hồn trinh còn ở trần gian?
Nhập vào bướm trắng mà sang bên này!

THƯƠNG ƠI TUỔI GIÀ!
*
Trích tuyển tập TRẦM TƯ MẶC TƯỞNG
*
Hẹp đường kính, tóc dần thưa, dần nhẹ
Da mỏng, chùng, độ co giãn đi đâu?
Những nét nhăn trên mặt đã hằn sâu,
Phổi suy yếu, dù vẫn yêu dưỡng khí.
Di chuyển chậm, xương xốp dòn, rầu rĩ:
Thiếu calcium, dễ gãy, khớp thiếu nhờn.
Thận nhỏ dần, sụn ngày mỗi hao hơn!
Thành động mạch thế nào tim nhõng nhẽo?
Chê võng mạc, ánh sáng trêu đủ kiểu,
Tròng mắt co, khó phân biệt sáng, chiều.
Phượng hay công thất thểu? Cáo hay diều?*
Tai nghễnh ngãng đầu hàng bao tiếng động.
Lợi co rút, chân răng nhiều khoảng trống
Men mòn dần qua nhai, nghiến, răn, đe…
Nếu mà dè, thời trẻ bớt nanh nhe
Răng vui vẻ, về già khoe máy ảnh.

Ý Nga, 28.10.2018


Tranh sơn mài & trình bày:
THÀNH LỄ-HOÀNG ĐÌNH TUYÊN,
BẢO TRÂM

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét