Ta ở bên người mà không vói tới
Tình ba mươi năm tuôn trào, sôi nổi
Đổ như thác gào, mà sao cứ trôi rất vội,
Ngàn ngọn nước, tràn trái tim ta vọng dội.
Bóng trăng mơ màng, thôi chỉ giữ cho người,
Gói trọn nỗi niềm riêng, tới cõi xa rồi...
Ngàn sợi nước bạc tung rơi trăm ngả
Ngàn tơ tưởng ta luôn hướng về người.
Nước đổ không ngừng mãi miết đời đời
Tình ta chất chồng dạt dào tháng năm mong đợi
Nước cuồn cuộn tự nhiên, tình triền miên đấp đổi...
Em có hay nước từ dòng thác tuôn rơi,
Như ngàn sao sa, gắn bó, êm đềm kết tụ tinh khôi
Thiết tha như tình ta yêu em luôn ngời ngời, rạng rỡ
Thành dòng sông tình lặng lờ, hiền dịu, không còn sóng gió
Óng ánh bóng trăng em trông tìm, rất tỏ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét