Con sinh ra sau mấy mươi năm
Không biết chia sẻ cuộc đời với cha mẹ được bao lâu.
Có bao nhiêu anh chị em, cùng đi đoạn đời sau
Bao nhiêu bạn bè, bao nhiêu tình yêu cuối, tình đầu
Trong xã hội, cộng đồng, từ quê hương, hay xứ nầy, xứ nọ.
Vẫn thấy như cùng chung một đoạn đường rất mau, rất nhỏ.
Rời tuổi thơ, lập thân, sinh kế, hoàn cảnh, trách nhiệm thật khốn khó.
Thời gian lôi cuốn như nước chảy qua cầu.
Đời người thoảng như vó câu.
Mà mình thản nhiên để quên đoạn đường cùng nhau vui buồn sướng khổ.
Chuyến tàu đời có nhiều sân ga rẽ
Người lên, người xuống có thờ ơ quá
Cũng cùng bao chặn gần, xa
Có người đi rất vội
Có người níu vói
Dù chuyến tàu đời tưởng như kéo dài mòn mõi
Dù bất chợt, quyết tâm, chứa chan hay miễn cưỡng
Giữ lúc có nhau cho chặc chẻ
Hãy nhận niềm vui những khi quý giá.
Trân trọng từng phút giây gần gũi.
Hạnh phúc nhẹ nhàng dù trong chia lìa, đớn đau
Đừng để làm kỷ niệm rồi cứ tếc nuối , nghẹn ngào
Cuộc đời mình có đi chung với nhau lâu đâu.
Chương Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét