Thứ Năm, 31 tháng 12, 2020

BUỒN CUỐI NĂM. - Thơ Nguyễn Thị Thanh Dương


 

Hôm nay là ngày cuối cùng của năm ,

Hình như gió lạnh nhiều hơn hôm trước ?

Tháng mười hai cây trơ cành xơ xác,

Biết tìm đâu những chiếc lá cuối mùa.

 

Tìm trong tàn phai, tìm giữa hư vô ,

Những gì mong manh, những gì sắp mất ,

Một năm dài chuyến tàu đi trăm hướng ,

Ngày cuối cùng chợt nhớ những sân ga .

 

Không ai có thể tìm lại hôm qua ,

Thời gian đi như bước chân của gío ,

Tìm đâu xuân hồng, tìm đâu hạ đỏ ,

Tìm đâu anh những xao xuyến ban đầu .

 

Ngày cuối của năm xin đừng qua mau ,

Ai chẳng có một chút gì tiếc nuối ,

Trang sách cũ sẽ vô tình khép lại ,

Trang sách mới buồn vui có ai ngờ .

 

Không ai có thể tìm lại ngày xưa ,

Những ngày tháng đã lùi vào qúa khứ ,

Tìm đâu ngày buồn bâng khuâng chuông gió ,

Mà dư âm tan vỡ tận tâm hồn.

 

Khi dòng sông vẫn chảy về hạ nguồn ,

Khi thời gian không bao giờ ngừng bước ,

Khi cuộc sống vẫn đi về phía trước ,

Tìm đâu anh kỷ niệm cũ ngược dòng.

 

Tìm đâu vàng thu, sương tuyết mùa đông ,

Của năm trước đã đi về đâu đó ,

Tìm đâu mộng mơ trời xanh hoa cỏ ,

Tìm đâu anh mùi hương thuở ân tình.

 

Những con số trên tờ lịch chạnh lòng ,

Trong cuộc sống mỗi ngày là biến cố ,

Tâm tình buồn vui kiếp người riêng lẻ ,

Đến những vui buồn thế giới ngoài kia .

 

Ngày sẽ cạn dần. Đêm nay giao thừa ,

Người ta rộn ràng đón chờ năm mới ,

Đếm từng thời gian những giây phút cuối ,

Happy New Year. Năm cũ đâu rồi ?

 

  Nguyễn Thị Thanh Dương.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét