Thứ Năm, 3 tháng 12, 2020

Em biết mà… - Thơ Quách Như Nguyệt

 


*Em biết mà, có hoa nào chẳng úa?

Có lá nào mà chẳng sẽ rụng rơi?

Có mây nào ngừng mãi ở chân trời?

Có tình nào chẳng chơi vơi, anh hỡi…       

 

*Em biết mà, yêu anh là sẽ khổ

Nên không yêu, không nhắm mắt lao vào
Tình là chi mà sao mãi nghẹn ngào?

Thương mà chi, khóc hoài con mắt đỏ!

 

*Em biết mà…  nên lời yêu chẳng tỏ

Nên lặng im, nên yêu rất âm thầm

Anh không hiểu nên anh hoài trách cứ

Trách em rằng sao lạnh lẽo, vô tâm?

Để trong tim, tình yêu dấu mặn nồng

Nhưng ngoài mặt, lạnh lùng cho anh nản

 

*Em biết mà, rượu nồng rồi cũng cạn          

Nắng sẽ tàn vào mỗi cuối hoàng hôn  

Trăng khuyết tròn, khi ảo mờ khi sáng

Ngàn sao trời lịm tắt, mộng rồi tan  

 

*Em biết mà... ai chống được thời gian?

Sống giữa đời ai tránh được gian nan?

Tay kiêu sa rồi cũng sẽ héo gầy

Nhan sắc rồi cũng tàn theo năm tháng 

 

*Em biết mà, anh đầu môi chót lưỡi

Giọng ngọt trầm, cười quyến rũ thật tươi

Em biết mà, nên dại gì cảm động

Em biết mà.... rốt cuộc cũng là không!

 

*Vì biết thế nên suốt đời từ chối

Lòng rất yêu nhưng thôi thế, thôi đành!

Đã biết trước tình cuồng si bão nổi

Thì dại gì yêu đắm? khổ thân thôi!

 

Quách Như Nguyệt
cuối năm 2019

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét