SAO MÀ LẮM HOA!
Bà tô lọ nghẹ hù chồng
Mắt xanh, mày sậm, tóc bồng bông to
Quần cam, xanh, tím ca rô
Áo hoa đỏ choét nhìn vô mắt nhòe;
Guốc cao, chẳng thiếu hoa hòe
Xức thêm mấy lít Tổng Nghè* nước “hoa”?
Rồi bà ỏn ẻn, ba hoa
Hỏi ông: -Xem có mượt mà, tự nhiên?
Ông: -Ừ! Đẹp tựa nàng… tiên
Trong các bệnh viện chữa điên người… khùng!
Nói xong câu nói, người “hùng”
Cầm xâu chìa khóa, đùng đùng ra xe
Ngồi chờ: -Thêm mấy tiếng nhe!
Để bà thay áo khác, lòe dân chơi?
Sao mà can đảm? Trời ơi!
Thương chi Gánh Hát phải hơi phường tuồng
Trùng tu “đồ cổ” tuồng luông
Càng “tu”, “di tích” càng buông nét hề?
*
Phen này bà giận thỏa thê!
Phen này chuẩn bị tối về biết… Hoa!
Á Nghi, 27.11.2015
*TỔNG NGHÈ: “Chưa đổ ông Nghè đã đe hàng Tổng”
*TU: sửa chữa
*LẮM HOA: nước hoa, biết Hoa [tên, danh từ riêng], hoa hòe, ba hoa: áo hoa, bông to!
MONG KHÔNG CÓ!
CÓ KHÔNG MONG?
Đầu ngày chẳng món nào cay,
Điểm tâm, nhớ chớ cau mày nhé Cưng!
Xin đừng nổi nóng phừng phừng
Khi không, khi khổng Người Dưng giận gì?
Lơ mơ ruột thịt phân bì
Người mong không có. Nhất Nhì, biết không!
Bất công người có, không mong!
Trễ tràng HIẾU THẢO, cố công chiều chồng!
Á Nghi, 28-9-2014
THÈM CỌ
Tóc cao buộc chặt ngọt ngào
Ngọc lan em giắt, tôi lao lưới tình
Đen huyền đi với trắng tinh
Chung quanh hương tỏa, em xinh nhất làng.
Theo em, chân bước khẽ khàng
Ngại tan biến nhịp rộn ràng tim tôi
Hoa rơi: kẻ nhặt, người đòi
Lại cài mái tóc, tôi vòi nhịp tim.
Em cười, nhưng chỉ lặng im
Má, môi đỏ rực, sắc tìm cùng tô
Thêm màu! Họa sĩ trầm trồ
Ước gì vung cọ điên rồ liền tay!
Á Nghi, 3.12.2020
HỌ LẲNG LƠ MÀ!
Lo mài kiếm sắc giùm em,
Đừng hoa cẩm chướng lem nhem nhé chàng
Đường ngay, đi chớ chàng ràng
Ràng vào họ buộc, xóm làng cười chê!
Á Nghi, 3.12.2020
MỘT MÁI TÓC
Mượt mà mái tóc người ta
Khiến “thầy” ngơ ngẩn, chân xa muốn gần
Dịu dàng đài các giai nhân
Em quay mặt lại, tôi dần lảng bôn*.
Chưa la sảng, đã hoảng hồn
Vừa bình minh đã hoàng hôn chập chờn
Mắt em: một hỏa diệm sơn
Oán ai mà nét căm hờn khiếp kinh?
Cơn hầm hập nóng thình lình,
Tóc ai biến dạng chằng tinh: dây thừng!
Bỗng dưng “thầy” chạy* quá chừng
Cưới em về, chắc chưa mừng đã lo?
Dày thân, bạn hữu dặn dò:
“Lấy cô vợ dữ sẽ no… dày vò!”
Thân này vốn dĩ gầy gò
Nếu không chạy lẹ, đói… phò tận xương!
*
Học trò Dần, Sữu nào thương?
Thầy dâng mái tóc, xin nhường ngay cho!
Á Nghi, 3.12.2020
*NÓI LÁI: lảng xa/la sảng, dây thừng/dưng “thầy, dày thân/thầy dâng, căm hờn/cơn hầm.
*THẦY CHẠY: dùng theo nghĩa sư phụ cũng chịu thua (cách nói của người Sài Gòn trước 1975)
*DẦN, SỮU: tuổi cọp, tuổi trâu
*BÔN: chạy
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét