Bảy mươi đâu phải là già?
Bảy mươi, anh mới bước qua Dậy-Thì!
Ôm anh đi, siết chặc đi!
Để cho em biết Xuân-Thì chưa phai!
Đi chơi mới biết đêm dài
Đi làm, chỉ biết ngày dài hơn đêm!
Không “đi”: đá cứng, “chân” mềm!
“Biết đi”: “chân cứng”, đá mềm... đi lâu!
Người ta... trăm vạn nỗi sầu:
Kẻ lo nhà ở, người rầu chiếc xe!
Một người được job, đi khoe
Một người mất job... như què một chân!
Trời sinh người có hai “chân”
Người nào có tới... “ba chân” mới phiền!
Đi “chơi”, thì biết... sẽ ghiền!
Đi làm, không biết... để tiền ở đâu?
Ngày xưa, chuyện ở bên Tầu:
Thạch-Sùng nổi tiếng là giầu lầu son!
Đi chơi, không dám xài ngon
Chết đi, tiếc của, thành con... thằn lằn!
Tại sao ta lại vùng vằng?
“Đế vương” không có, “thằn lằn” cũng không!
Đi chơi... cho thấy mầu hồng!
Cuộc đời vui vẻ... như đồng đô-la!
Có đô-la, mới mua nhà
Không đô-la, thấy... xót xa túi quần!
Đi làm khổ cực trong tuần
Đi chơi thoải mái cuối tuần mới khôn!
Chơi cho... sảng khoái tâm hồn!
Cho nghiêng thuyền mộng, cho đồn tiếng ra!
Thế gian biết tiếng gần xa
Thạch-Sùng đã chết, còn ta... cuối tuần!
Lại Văn Lý
70 tuổi, Saturday, June 19, 2021, Garland, Texas, USA.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét