Tranh màu nước trên vải. Lê Tuấn vẽ (Bức tranh này tôi vẽ đã lâu rồi)
Theo bóng chiều tà
1.
Lòng buồn vì ánh chiều tà
Mà quên đi ánh trăng ngà đêm khuya
Những gì đã vội đi qua
Trần gian cất giữ làm quà hóa duyên.
2.
Em nghiêng theo mái tóc huyền
Nhân duyên gặp gỡ trên miền cỏ thơm
Tình yêu đã biết ban ơn
Xóa tan đêm vắng cô đơn phận người.
3.
Mùa đông phủ trắng đất trời
Cây khô trụi lá tơi bời gió mưa
Dạ khúc vang vọng tiễn đưa
Mai về xứ lạ ngày xưa thật buồn.
4.
Nỗi nhớ tìm lại cội nguồn
Vắng em từ dạo căng buồm gió xuôi
Cô đơn nhìn ngắm mây trôi
Chênh vênh nỗi nhớ bờ môi đợi chờ.
5.
Áo xưa khép nép hững hờ
Hàng khuy hé mở khoe bờ non cao
Đôi môi chín đỏ ánh đào
Cửa mây vén mở lạc vào suối mơ.
6.
Khóc ai lệ ướt trong thơ
Tóc xanh ngày cũ bây giờ sương bay
Hạt sương đậu cánh hoa này
Nghiêng soi lòng suối bóng ai nhạt nhòa.
7.
Dưới giàn thiên lý vàng hoa
Kết thành vương niệm làm qùa tặng em
Tiếng lòng lời nói môi êm
Ru tình theo tiếng êm đềm mê say.
8.
Hữu duyên như núi gặp mây
Tơ vương mây cũng đỏ hây dáng hồng
Xuân về trồi lá đươm bông
Bướm bay uốn lượn theo vòng cánh duyên.
9.
Trên cành tiếng hót chim khuyên
Em nghiêng suối tóc tơ huyền nhẹ vương
Làn sương trắng điểm phố phường
Gót hài vui bước cung đường lá bay.
10.
Em về hoa nở trên tay
Áo dài lụa mỏng thơ ngây dáng chiều
Ý thơ muốn tỏ đôi điều
Gởi theo vần điệu mỹ miều ngợi khen.
11.
Về xem phố chợ lên đèn
Theo hương vị lạ say men rượu mời
Lặng buồn nhìn cánh hoa rơi
Lòng nghe xao xuyến đất trời sang xuân.
12.
Hoa vàng vương nhẹ gót chân
Phố vui mỏi gót tần ngần bước đi
Nào ngờ vướng lụy tình si
Hương thơm bát ngát xuân thì vấn vương.
13.
Tiếng chuông vang vọng giáo đường
Thánh ca em hát từng chương huy hoàng
Lung linh ngọn nến hai hàng
Câu nào thánh hóa địa đàng nơi đây.
14.
Chiều xuân gió nhẹ mây bay
Tặng nhau khăn lụa, trao tay đóa hồng
Nửa đêm đắp mảnh chăn bông
Nghe con dế gọi ngoài đồng thiết tha.
15.
Lấy hoa sen ướp hương trà
Hứng mưa đun nước pha trà uống xuân
Ngại ngần chen lẫn bâng khuâng
Thương nhau mấy nỗi trầm luân bụi đường.
16.
Cánh hoa thông điệp vô thường
Tuết rơi trắng điểm bên đường gió đông
Trời giăng sợi mỏng tơ hồng
Vướng đôi quấn quýt tình nồng có nhau.
17.
Dấu đêm trong tóc phai màu
Sợi đen sợi bạc, gối đầu ngủ say
Da thơm vòng ngực vươn đầy
Cho nhau tàn cuộc hao gầy hương trinh.
18.
Tiếng chim đánh thức bình minh
Cổng hoa trước ngõ gợi tình đươm bông
Phận người hữu hạn hư không
Gặp duyên môi vẫn điểm hồng dấu son.
19.
Đường xưa dấu cỏ lối mòn
Mưa bay lất phất, trời còn buồn vương
Thu đông tàn ẩn vô thường
Giọt rơi hạt ngọc, cung đường thiên thai.
20.
Hương xuân cánh nở vàng mai
Trăm năm ở lại nối dài tình xưa
Từ em khép nép đẩy đưa
Cho hoa dục nở, hồn vừa xanh xao.
21.
Khóc tình giọt lệ chảy vào
Cánh nhung rơi rụng cội đào nhớ ơn
Ngày xưa em khóc dỗi hờn
Cho nhau khổ lụy để hồn thương đau.
22.
Đêm dài trắng rụng hoa cau
Dây trầu cuốn lấy mối sầu tương tư
Em về lỗi hẹn đường tu
Thêm dài nỗi nhớ xuân thu đợi chờ.
23.
Cho dòng mực chảy vào thơ
Chữ nghiêng lệ ướt nhạt mờ nhớ thương
Thơm làn khói nhẹ trầm hương
Nhớ nhau từ độ tha phương hẹn hò.
24.
Qua sông chợt nhớ đến đò
Thuyền ai vang vọng câu hò điệu ru
Bóng cò trắng điểm sương mù
Liễu buông cành rũ trời thu thoáng buồn.
25.
Cơn đau chạm đến cội nguồn
Ngọn lau gió nhẹ, cánh chuồn chuồn bay
Tiễn đưa tay lại nắm tay
Ôm nhau tạm biệt, nhớ ngày ngẩn ngơ.
Lê Tuấn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét