Thứ Ba, 7 tháng 9, 2021

BA THỨ KHÔNG NÊN NUỐI TIẾC TRONG ĐỜI - Thơ phóng tác CHẨM TÁ NHÂN


Bạn hãy nhớ, cái gì đã cũ

Dù bạn có cố gắng thế nào

Để đánh bóng nó ra làm sao 

Thì cũng chẳng thể nào thành mới.

 

Cái gì đã qua là đã qua. 

Gắng sức quay trở lại làm chi.

Chẳng có gì y như xưa, cũ.

Chỉ khiến bạn lãng phí thời giờ!

 

Cái gì đã vỡ là đã vỡ.

Dù bạn hết sức cẩn thận, cố 

Hàn gắn lại, chỉ mất công thôi, 

Vết rạn nứt vẫn còn ở đó.

 

Một sợi dây đã đứt, bạn ơi.

Có nối lại cũng thế mà thôi.

Sợi dây đứt vẫn là dây đứt,

Không thể còn lành lặn nữa rồi.

 

Cái gì đã đi là đã đi, 

Níu kéo lại để mà làm chi?

Tự trong chữ ‘đã đi” chẳng lẽ 

Bạn không thấy chữ “đổ vỡ” ư?

 

Cái gì cần phải quên, hãy quên. 

Chẳng ích gì cứ mãi nhớ nhung.

Vì tất cả chỉ là hoài niệm 

Chúng chỉ khiến cho bạn buồn thêm!

 

Sự tin tưởng khác gì tờ giấy?

Vò nát nó một lần, bạn thấy 

Nó ra sao? Không còn phẳng phiu.

Dù bạn cố gắng đến cách mấy.

 

Nếu có ai bỏ bạn mà đi 

Xin đừng cố giữ họ làm gì.

Nếu người đó quyết tâm xa bạn 

Số họ không kết chặt với ta.

Đừng nghĩ rằng họ là người xấu.

Vai trò họ chỉ thế thôi mà.  

 

Có ba thứ không nên tiếc nuối

Trong cuộc đời, bất kể thời gian:

Tình yêu đã đến giai đoạn cuối.

Một người bạn không đáng kết thân.


Ngày hôm qua, giờ đã qua khỏi.

Tất cả đều vô nghĩa hoàn toàn.

Không bao giờ có thể lấy lại 

Trong tình trạng như lúc đầu tiên.


Những thứ đó chẳng còn tồn tại

Hôm nay, ngày mai, chuyện hiển nhiên.

Vậy tại sao cứ ưu sầu mãi?

Sao cứ tự làm mình bận lòng?

Sao cứ ôm tim đau một trái?

Sao cứ để nước mắt trào dâng?

 

CHẨM TÁ NHÂN

(phóng tác)

09/04/2021

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét