Chủ Nhật, 7 tháng 12, 2014

TÂM KHÚC RUỘNG - Thơ Nghiêu Minh



Tôi sinh ra từ chốn ruộng gò
Lội qua sông bầy đỉa rượt theo
Ngồi dưới gốc trâm nghe hoành hoạch hót
Gió hiu hiu len vào giấc mơ nghèo
 
Tôi lớn theo mùa nước sau nhà
Từng con kinh cá nhảy lên sa
Thân mốc meo theo từng bờ ruộng
Bắt con cua con cá bải trầu
 
Đôi chân đất bè ra ôm cặp đệm
Quen đánh vần với mực phẩm tím
Mê mía ghim, bình bát lẫn me ngào
Mê hát bóng, cải lương, khỉ quýnh kiếm
 
Rồi lớn lên cặp bè cặp bạn
Học ba chữ để làm thơ tình
Tuổi cắn bút mông lung lạng quạng
Văn nghệ văn gừng cứ linh tinh
 
Chiếc alçon cọc cạch đến trường
Đường ổ gà mùa mưa nước văng...
Rồi cũng qua...theo thân phát triển
Trái tim cũng phát triển mơ màng
 
Nhỏ tản cư, lớn cũng tản cư
(Nhỏ lội qua sông, lớn chèo qua biển)
Lịch sử ngàn xưa trăm con ẩn hiện
Mệnh thiên di thì làm phận mục du!
 
Giờ ngồi đây nhìn bốn mùa rung chuyển
Nhìn tuyết bay cứ ngỡ hoa mai
Cảm ơn em trăm năm...tiếp hiện
May còn em xuân về mới hay!...
 
NGHIÊU MINH

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét