Thứ Hai, 2 tháng 7, 2018

NÓI VỚI THẰNG BẠN - Thơ Nguyễn Trọng Khiêm




Mày nhắn tao về thăm cố hương
Lòng tao bứt rứt mấy đêm trường
Lâu năm cách biệt, tao đâu phải
Là kẻ vô tình chẳng nhớ thương

Tao đã trở về thăm cố hương
Phi cơ vừa đáp xuống phi trường
Lo làm thủ tục "đầu tiên" đã
Mặt lũ hải quan...quả khó thương

Hành lý đem về có bấy nhiêu
Thế mà chúng nó bảo : sao nhiều
Buộc tao "đóng thuế", không thì...tháo
Chán chết đi thôi...cũng ráng chiều

Ở lại SÀI GÒN chơi mấy hôm
Hít nhiều bụi, khói khạc khô đờm
Ra đường chứng kiến điều kinh tởm
Cướp giật, chém đâm...đến hãi hồn

Về đến nhà rồi mở mới hay
Va li hành lý bị "ra tay"
Cố nhìn kỹ lưỡng : không tì vết
Đồ đạt thế mà không cánh bay.

Cơn tức chưa nguôi lại xãy ra
"Bò vàng khu vực" cứ lân la
Giả vờ "thăm hỏi" rồi xin đểu
"Đóng góp" dựng xây đất nước nhà !!!

Thí mấy trăm "đô" chẳng đáng gì
Trong lòng bực bội bọn vô tri
Bà con bịn rịn nên không nỡ
Lâu lắm mới về sao vội đi

Ở lại mấy tuần đi đó đây
Gặp nhiều em bé thảm thương thay
Một bầy bươi rác, mò cua, ốc
Bán số, xin ăn, lớp đánh giày !!!

Còn kia "góc nhỏ" bọn làm quan
Gác tía lầu son quá rỡ ràng
Xe cộ, tàu bè...hàng tuyệt phẩm
Ghế ngồi chạm trổ, dát y vàng

Và còn bữa tiệc chúng lai rai
Rắn chúa, rùa vàng, bào tử nai...
Hải vị sơn hào...thôi đủ thứ
Rượu TÂY, rượu MỸ nốc mèm say

Gặp mày có thể đây lần chót
Mày trách thì tao cũng chịu thôi
Về lại : khi nào quê đã thoát :
Vuốt nanh qủy đỏ _ tự do rồi.

11/9/15
Nguyễn Trọng Khiêm

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét