Em vẫn nhớ cơn mưa chiều thứ bảy
Góc phố buồn anh hẹn quán cà-phê
Con đường quen qua lại lối đi về
Chiếc bàn gỗ thuở nào ta ngồi đợi
Có những lần hẹn rồi anh không tới
Để sầu dâng và quay quắc chờ mong
Lệ hoen mi, hờn dỗi ngập cõi lòng
Như từng giọt cà-phê, rơi từng giọt!
Cà-phê đắng có đường thêm vị ngọt
Hương vân vê tỏa bát ngát nồng nàn
Hè qua mau lá úa đón thu sang
Xếp bút nghiên, tạ từ vào quân ngũ
Anh đi rồi ít về thăm xóm cũ!
Để Ba Mươi, Tháng Tư... sau đổi đời
Quán cà-phê góc phố... chủ thay rồi!
Anh ở đâu, biết ai mà thăm hỏi...?
Gia đình em rơi vào cơn lốc xoáy
Cha cải tạo... mẹ buôn gánh bán bưng...
Đã bao phen bão tố đến không ngừng
Em nghỉ học, vỉa hè ngồi bán thuốc...
Năm tháng dài theo dòng đời xuôi ngược
Chiều cuối tuần thưa vắng... quán cà-phê
Hồi ức xưa... héo hắt vụt quay về
Trong tiềm thức cõi lòng xao xác nhớ!
Diện H.O., gia đình rời cố thổ
Thuở ấy, bây giờ ngăn cách xa xăm
Hình bóng người xưa vẫn biền biệt mù tăm
Quán cà-phê góc phố buồn còn đó!
Nắng viễn phương ui ui gợi niềm nhớ
Con đường xưa, và chốn cũ hẹn hò
Vì tình yêu không phải dễ xóa nhòa
Bởi mối gút đầu đời lưu luyến mãi...
Gió Ca-Li trái mùa mưa phai phái
Quán nhỏ buồn, góc phố đợi chờ ai!
Tách cà-phê đậm đặc tỏa hương bay
Kiếp nhân sinh, thế gian nhiều oan trái!
Căn gác trọ ở phương trời hải ngoại
Sáng chiều về trống vắng nỗi cô đơn!
Nhớ quán cà-phê nơi góc phố buồn...
Dù không hẹn, vẫn mong lần tái ngộ!
California, xuân vũ phong phong
Tệ xá Diễm Diễm Khánh An
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét