Thứ Tư, 13 tháng 2, 2019

MƯA TRÊN MÁI LÁ - Thơ Chương Hà

 
Từ lúc nào tôi nghe tiếng những giọt mưa rơi trên mái lá
Ôi những ngày tuổi thơ rất xa
tự nhiên bây giờ bỗng nhớ
Biết làm sao khi hồn mình tự trở về tuổi nhỏ
Những kỷ niệm vui buồn rất ngây thơ
Rất đơn sơ mà rất sâu, rất rõ
Thời gian không thể níu lại
Những vui buồn càng chất chồng trong trí nhớ
Mà mình được sống lại sâu sắc, thấm đậm hơn
Thật hạnh phúc khi mình còn có thể
Tiếng mưa cứ thánh thót trên mái lá ngôi nhà nhỏ ngoài bờ biển
Cả mấy anh em rút vào nhau cho đủ ấm, mà ngủ chen chúc chỗ
Tiếng gió, tiếng sóng, tiếng mưa rơi mơ hồ vang vọng
Làm kỷ niệm để mỗi lần nghe phải nhớ
Âm điệu đều đặn,chơi vơi
Chùn lòng trong bồi hồi, xót xa rồi ngậm ngùi
Một chút ấm nồng, một chút hụt hẫng
Một đám anh em, giờ chỉ còn mấy đứa
Cùng chia nhau sống lại một thời đầm thấm

Chương Hà




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét