Rất nhiều người thích nói về hạnh phúc
Nghe rất quen nhưng cũng lạ vô cùng
Không dễ gì có một đáp án chung
Mà cứ mãi quanh đi rồi quẩn lại
Hễ cứ nói là thêm lần bàn cãi
Ai đang yêu, sẽ bảo nó là tình
Người đang chán, sẽ dè bĩu coi khinh
Kẻ ưu ái, là khoan dung độ lượng
Ý hay lời, toàn những điều cao thượng
Nghe êm đềm như giọng ví, dân ca
Như ngày tháng vui, ngập nắng chan hòa
Hạnh phúc thực là điều đơn giản lắm
Không dùng tiền để mua hay để sắm
Chỉ khi cần, là có một bờ vai
Không cần tài, không cần cả đẹp trai
Càng không phải là một nàng xinh gái
Chỉ cần hiểu... cùng cảm thông, nếm trải
Chia sẻ buồn vui, âu yếm âm thầm
Khóc cười, khổ đau, lặng lẽ trầm ngâm
Nghe dễ quá, song mấy người có được
Bao nhiêu kẻ đã đi xuôi, về ngược
Điểm tô đời bằng nhiều vẻ lung linh
Để tìm ra một nửa của riêng mình
Chưa tìm được vẫn một đời mơ ước
Hạnh phúc cao xa... hay là phía trước
Không thường tình... chỉ có nhận và trao
Trên tất cả, rất đáng để tự hào
Hạnh phúc hẳn... yêu đồng bào, dân tộc
Khi toàn cầu, đang gây nhiều cú sốc
Liệu cá nhân, tập thể có dung hòa?
Hạnh phúc giờ... có còn của riêng ta...
Suy ngẫm kỹ... rồi cho lời vàng ngọc..!!
Hồng Hà
02-02-2019
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét