Nhờ ơn Nga Tàu đốc xúi, ép buộc
Người dân tôi thảng thốt khóc tháng tư đen, ngày quốc hận
Khổ đau chồng chất miền nam cùng miền bắc
Xót xa, điêu tàn, mất mát
Là ai hy sinh, chiến đấu cho ngoại bang
Ai đem nồi da xáo thịt đồng bào
Hảnh diện làm nô lệ, chư hầu
Miền nam có bị đô hộ đâu mà diệt Ngụy cứu nước
Người miền nam sống độc lập, tự do, no cơm, ấm áo
Không gì quý hơn độc lập, tự do Thật Sự
Là độc lập không chư hầu , lệ thuộc
Cỏng rắn cắn gà nhà mà cho mà cho mình là chính trực
Miền nam người Việt yêu quê hương, tổ quốc
Theo gương tiền nhân quyết chống trả kẻ thù truyền kiếp
Phải tự vệ quyết bảo bọc dân lành vì chánh đạo
Tuyệt đối không cắt đất, dâng đảo
Lạy lục, van xin kẻ thù kề cận luôn hiếp đáp
Giết dân cả hai miền vì chút quyền thái thú đọc đảng cai trị, áp bức
Hãy nhìn bảy mươi năm qua dân được giải phóng mà càng bị bắt bớ , tù ngục
Thống nhất để càng khốn khó
Trai lao động khắp xứ người
Gái xả thân mọi nơi nước lạ
Đất nước lần hồi bị người ta làm chủ cả
Dân đói rách phải làm thuê, làm mướn cho mọi chủ nhân trên cả quê hương mình
Đảng Nô Cộng trơ tráo mỵ dân
Dân làm chủ mà đảng quản lý chủ.
Xích xiềng, áp bức, xiết cổ, bóp họng
Giết chẵng nương tay đồng bào ruột thịt
Sao không biết gục đầu xấu hổ
Thẹn với quê hương, nhục vong linh tiên tổ
Cuối tháng tư đen phủ phục
Sám hối ngày đại tang quốc nhục
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét