Thứ Sáu, 26 tháng 4, 2019

Sài Gòn Ngày Cuối Tháng 4 Đen - Thơ Lê Tuấn

image.png


Giữa mênh mông đất trời vang tiếng súng
Đêm Sài Gòn ngày cuối tháng 4 đen
Thành phố bàng hoàng trắng đêm không ngủ
Nghe xôn xao, nghe tiếng gọi chưa quen.

Người gác đêm mở tròn xoe đôi mắt
Nhìn lũ điên chạy khắp phố trong đêm
Mẹ Việt Nam bàng hoàng rơi nước mắt
Nhìn đàn con tan nát khắp bao miền.

Bà cháu giắt nhau, cuống cuồng chạy giặc
Mẹ gọi con, chồng gọi vợ đi nhanh
Gánh quê hương ra đi tìm đất mới
Lòng quặn đau, tan tác kiếp lưu đầy.

Quân Cộng Sản tràn vào hô giải phóng
Đem tự do đốt cháy giữa sân trường
Đem nhân quyền trà đạp không thương tiếc
Giải phóng đây sao? Miền Nam tang thương.

Giải phóng đây sao? Hỡi loài quỷ đỏ
Quỷ đến đâu, dân chạy trốn không ngừng
Triệu người vượt biển, triệu người đau xót
Biển Đông than khóc, tiếng thét giữa rừng.

Từ mênh mông biển Đông vang tiếng sóng
Sóng hận thù, biển đau nhói Việt Nam
Rừng bật khóc, khóc cho người nằm xuống
Cho quê hương còn tăm tối lầm than.

 ( Lê Tuấn viết cho Việt Nam ngày cuối tháng 4 đen)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét