Thứ Sáu, 22 tháng 5, 2020

Giã Từ Biên Cương Của Tổ Quốc - Thơ Đào Văn Bình




Chiếc thương thuyền trước mặt,
Gã tài công la lên:
Hải phận quốc tế!
Hải phận quốc tế bà con ơi!
Chúng ta thoát rồi!
Cả con tàu reo vui.
Người ta líu lo mừng rỡ.
Nhưng sao lòng ta chua xót?

Tổ Quốc hỡi thôi từ nay vĩnh biệt!
Con xa rồi mẹ có biết hay không?
Nhau con chôn từ thuở mới lọt lòng,
Nay vứt bỏ để sống đời lưu xứ!

Con muốn khóc để nhớ thương Tổ Quốc.
Đó là tim, là máu của đời con.
Là tổ tiên là lịch sử từng trang.
Dù có chết con vẫn chôn đáy huyệt.
Sao bỗng dưng con phải lià xa nhỉ?
Định mệnh nào chia xẻ thịt và xương?
Tình ngàn năm chỉ bỗng chốc đoạn trường!
Tổ Quốc hỡi cho con xin giã biệt!
Đào Văn Bình
(Trích Thiên Sử Thi Của Người Vượt Biển xb năm 2002)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét