Một mai tôi đã đi rồi,
Có ai thơ thẩn, đêm ngồi ngắm trăng?
Ai người chuốc rượu cô Hằng?
Và ai ôm Nguyệt, say nằm dưới hoa?
Một mai tôi sẽ đi xa,
Bóng mây vàng vẫn bay qua đỉnh trời.
Cánh mây xưa ở Quê tôi,
Có ai thấy bóng một thời vàng son?
Một mai tôi sẽ chẳng còn,
Có cơn gió tự Sài gòn thổi qua,
Mang theo hơi ấm bên nhà.
Có ai nghe gió xót xa thở dài?
Chúng mình... rồi nữa một mai,
Lớp con cháu chắt, tương lai nối dòng,
Được bao nhiêu cháu Anh Hùng?
Có về dựng lại Núi Sông thanh bình?
Trần Quốc Bảo
Richmond, Virginia
Địa chỉ điện thư của Tác Giả:
quocbao_30@yahoo.com
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét