Thứ Năm, 28 tháng 5, 2020

Thơ NGUYỄN NHƠN & HÀN THIÊN LƯƠNG

Inline image


Đây Hoàng Liên - Trường Sơn

Đi tù vc Miền Nam

Tay không gở mìn bẩy
Mìn cá nhân, mìn cóc
Nhãy lên rồi nỗ chụp
Ai còn, ai mất?
Như lính thú đời xưa
Nước mắt như mưa
Bước chân xuống tàu
Hồng Hà như bầy súc vật
Ra Bắc, Hoàng Liên sơn
Thân tù đày, đói khổ và bịnh tật
Vô vọng, chẳng biết ngày về
Ngày về còn thảm thương hơn
Hết tù trong tới tù ngoài
Kinh tế mới, nhọc nhằn, đói khổ
Khổ vẫn hoàn khổ!

NẮNG TRƯỜNG SƠN

Hai gã tù Miền Nam
Lầm lủi đẩy xe ba gát
Vượt qua dốc Phục Linh
Bận lên, ra sức đẩy
Bận xuống, cố sức trì
Bận lên, tù đẩy xe
Bận xuống, xe kéo tù
Vực sâu liền trước mắt
Thân tù có sá chi
Đêm về gã tù già
Áp mặt song cửa sắt
Phì phò thở, lên cơn xuyển
Gã tù trẻ trăn trở
Nhớ về dòng suối mát
Nơi quê nhà Bình Dương
Cội trăm già trĩu trái
Sắc tím, vị ngọt thanh
Thiêm thiếp giấc cô miên
Chợt giựt mình thức tỉnh
Nắng Cali vàng rực r
Mùa hè trên đất Mỹ

(Hè Cali nhớ hè Trường Sơn)

Nguyễn Nhơn

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét