Chủ Nhật, 24 tháng 5, 2020

VẾT TÌNH ĐAU. - ( Viết cho ĐB & LQ) Thơ Nguyễn Thị Thanh Dương

Thơ Chia Tay Buồn, 45+ Bài Thơ Tình Chia Tay Yếu Đuối & Bấp Bênh


Có một ngày trong đời em buồn nhất,
Chia tay anh cho một cuộc đi xa,
Panatnikom hôm ấy không mưa,
Sao nước mắt em mưa nhiều đến thế.

Chuyến bay nào đưa anh về xứ lạ,
Tấm postcard nơi anh tạm dừng chân,
Ghé phi trường Frankfurt lúc nửa đêm,
Viết cho em ngàn lời thương lời nhớ.

Đến Canada một ngày lạnh giá,
Anh cô đơn trong tuyết trắng lạnh lùng,
Căn chung cư  anh ở cao mấy tầng,
Không có em cũng trở thành hoang vắng.

Ngày anh được tin đã đậu thanh lọc,
Hai chúng mình cùng khóc và cùng vui,
Đời tị nạn yêu nhau mấy năm trời,
Kẻ ở người đi làm sao vui trọn?

Cơm cao ủy nuôi tháng ngày hi vọng,
Đi định cư ở một nước thứ ba,
Những kẻ không may vượt biển cuối mùa,
Chờ thanh lọc tuổi thanh xuân hoang phí.

Em ở lại và đợi chờ thêm nữa,
Không còn anh để chia sẻ tâm tình,
Bãi đá đêm thơ thẩn có chúng mình,
Hàng phượng khuya tiễn nhau về khu trại.

Anh viết cho em những lời thân ái,
Kể em nghe chuyện xứ lạnh tình nồng,
Niagara Falls, khu phố Tàu đông,
Hẹn có ngày chúng ta cùng chung bước..

Canada  mùa đông dù lắm tuyết,
Anh và em đi trong tuyết mà vui,
Anh cho em những hạnh phúc ngọt bùi,
Chưa kết hôn đã là tuần trăng mật.

Chưa kết hôn đã nhuốm màu ly biệt,
Những thư sau theo ngày tháng vơi dần,
Cuộc sống mới anh bận rộn học hành,
Hình như em bị bỏ rơi quên lãng.

Ngày em hồi hương cũng đầy nước mắt,
Panatnikom hiu hắt với người,
Ngồi trên chuyến bay em lại nghẹn ngào,
Xa Thái Lan là xa bao kỷ niệm.

Cũng một chuyến đi mà sao khác biệt,
Anh đi về phương trời mới yên vui,
Em về Việt Nam không có tương lai,
Đời tị nạn trắng tay, tình cũng mất.

Thư của em chắc là anh…không nhận?
Hay là anh…bận rộn chẳng hồi âm?
Em muốn quên dù lòng chẳng thể quên,
Anh và em đã là hai lối rẽ.

Trên Facebook hôm nay mình bỡ ngỡ,
Hơn hai mươi năm mới gặp lại nhau,
Anh ơi, làm sao xóa vết tình đau,
Dù anh đã nói vạn lời xin lỗi.

Nguyễn Thị Thanh Dương.
( May, 18, 2020)

1 nhận xét: