Nhắm mắt lại, tưởng nhớ ngườiMở ra thấy cả một trời quạnh hiuBụm tay vớt lại nụ cườiVói tay níu lấy bóng người đã xaHẹn hò một bước chân quaChồng chềnh một bước chưa ra khỏi sầuCánh đồng cỏ cháy lòng tôiMà trong tiềm thức mưa trôi ngút ngànChiều bay làn tóc mơ màngNgười quanh co bước trên lồng ngực tôiPhập phồng nhịp đập tim côiTrèo lên núi nhớ tìm người thủy chungSông còn đó, lục bình khôngBèo mây không ở mãi cùng bên nhauSáng em môi thắm tô màuChiều tôi đã tắt, trăng rồi khuyết thêmNguyên LươngTháng 5, 1972
Thứ Hai, 11 tháng 5, 2020
Tưởng Nhớ Người - Thơ Nguyên Lương
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét