Đã bốn lăm năm … vẫn nhói đau
tóc xanh xưa cũng đã thay màu
nước non còn đó sao ta vẫn
tự hỏi con thuyền đưa đến đâu ….
Đã đến nơi sao sóng vẫn dâng?
vẫn hoài trông chốn cũ, người thân ….
vá tim bằng những điều không tưởng
để mỗi năm thêm tiếng phân trần…
Nhìn lại bao người... mây bốn phương
quanh đây vẫn có chuyện không lường
vẫn còn quay quắt nhiều ai oán
ai sẽ mở lòng trải thiện lương ?
Chủ nghĩa nào che khuất mọi đường ?
lặng ngồi nghe, quán chiếu muôn phương
có chăng còn chút lòng lân mẫn
để cuối cuộc đời, lại vẫn thương …
Và đến nay … còn chút ước mong …
giấc mơ …vẫn cuộn sóng trong lòng
giang tay cố níu niềm hy vọng
gửi cả trần gian tim trắng trong ….
Minh Phượng
Quốc Hận 30/4/ 2020
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét