Thứ Bảy, 8 tháng 5, 2021

.Thơ văn và mẹo nhớ chính tả (phần 31): Ý NGA,TRẦN ĐÌNH THỤC, VIVI


  TRẦN ĐÌNH THỤC trình bày
Sent: Sun, May 2, 2021 11:56 am “Ý nghĩa chữ Ý Nga này: Người ta “Trồng Người 100 năm”, mình thì Cấy Mạ. Ai thiết thực và nhân bản hơn?


CÁM ƠN QUÝ TRƯỞNG
💝
(Cám ơn quý Trưởng Hướng Đạo đã sắp sẵn và giúp ích cho những nạn nhân trong cơn đại dịch viêm phổi Wuhan)
💝
Cám ơn trưởng thiện-nguyện-viên-tích-cực
Tên góp điền vào danh sách truân chuyên,
Tay chi tiền, thân hết mực luân phiên,
Chân gian khổ, chỗ nào cần đều có.
 
Đội mưa gió, chân tôi đây, Bạn đó
Ghé cụ kia, qua nhà nọ thăm dò
Ai cần gì cũng cố vượt rủi ro
Rớt mặt nạ? Nhìn càng quen, không lạ!
 
“Phải giúp ích!” Hướng Đạo Sinh hỉ hả:
“Virus vào phá của, chống đối ta
Giặc tràn qua? Ta đánh lại tối đa!
Không đánh trả, dịch tha hồ xiềng xích?”
💝
Mừng quý Trưởng vừa thoát cơn đại dịch
Trở về nhà với sức khỏe “già đanh”
Lại giành đa, ra báo: chữ giàu, nhanh
Dân ghiền báo được giành nhau mà đọc!
 
Ý Nga, 8.5.2021
*Trong HƯỚNG-ÐẠO:

-“Giúp-đỡ mọi người bất cứ lúc nào.” là LỜI HỨA thứ 2
-“Hướng Ðạo Sinh có bổn-phận giúp-ích mọi người” là ĐIỀU LUẬT  thứ 3.
*NÓI LÁI: “già đanh”/giành đa. -giàu nhanh/giành nhau 





Đa tạ KTS TRẦN ĐÌNH THỤC đã trình bày với lời đề:
Tặng quý Bà Mẹ của Hướng Đạo Sinh”:
“Hướng Đạo Sinh có hoa Fleur De Lys tượng trưng (hoa Bách Hợp), thêm Khăn Quàng Cổ là 3 Sọc Đỏ. 
(không giống Khăn của Cháu Ngoan "Hố Chôn Mình" )




CÁM ƠN, ĐỜI CÒN CÓ ANH!
*
(Về một người bạn Hướng Đạo cùng chí hướng)
*
Người ta truyền tụng rằng
Anh chuyền lửa siêng năng
Lòng yêu nước: bền chí
Khó ai sánh kịp bằng!
 
Tánh tình anh trang nghiêm
Lắng nghe không tỵ hiềm
Bao dung, chăm hành thiện
Làm gì cũng thanh liêm.
 
Thẳng thắn, không ươn hèn
Khiến các cụ luôn khen
Lễ độ và vui vẻ
Giúp trẻ em luyện rèn.
 
Âm thầm làm, chẳng khoa
Anh ăn ở hiền hòa
Hiếu thảo với cha mẹ
Hương Bách hợp ngát hoa!
 
Ý Nga, 8.5.2021





Cám ơn chị Thu Kỳ đã đăng bài và xin kính chuyển quý Độc giả:
NUI.png


·  Xin mời thưởng thức 
bài thơ: “41 NĂM BIỆT XỨ” và truyện ngắn: “KHOE BẠN” của Ý Nga
TK đọc xong cũng khâm phục các chị bạn của tác giả nhen!  
Thật là các nàng phụ nữ VN giỏi giang và đảm đang hết ý.  
Ý Nga có lối kể chuyện thật hấp dẫn dễ thương, nhất là đoạn đầu câu chuyện, TK không thể nhịn cười được.  
Hình như đó là bệnh “nổ” chung của nhiều người? Ha...ha! Ở đâu cũng có cho đời thêm dzui.
Mời viếng thăm web "CHIM VỀ NÚI NHẠN":
chimvenuinhan@gmail.com


KỂ CÁC EM NGHE
*
Viết thay một người chị tỵ nạn chính trị tại Ý với lời nhắn các em: 
"Hãy luôn luôn nhìn lại phía sau trước khi em rời đi!
Có khi em bỏ quên lại một vật gì rất quan trọng của bản thân, có khi cứu kịp người ngồi bên cạnh vừa lên cơn đau tim. Quan trọng hơn cả là khi nhìn lại phía sau như thế em sẽ luôn biết ơn những ân nhân đã cho em có được hiện tại và tương lai may mắn hơn người”
*
Nhựt thương,
          Em thật là có phước khi còn có cơ hội chuộc lỗi và săn sóc những ngày cuối đời của Má (như chị đã may mắn được gần Ba trong tuần lễ cuối cùng của Ba).
          Vì đã từng săn sóc người già cả bị như Má nên chị biết các em đã và đang vất vả lắm. Chặng đường Má đi đang ở đoạn cuối, em hãy đích thân săn sóc Má bằng tất cả sự ngọt ngào, như khi mình còn nhỏ đã được hưởng mật ngọt từ vòng tay Má nghe em.
          Theo lời Hằng kể lại, vợ em chăm sóc mẹ chồng như vậy là em có thêm một cái phước khác: cưới được dâu ngoan cho Má. Đúng như cái tên, mừng em đã cưới được người vợ mượt mà: Nhung! 
          Đường đời còn dài, 2 em hãy thương yêu nhau chân tình và cùng nhau xây dựng cuộc sống. Chỉ có tình yêu thương chân thành và biết tôn trọng nhau mới có thể mang lại hạnh phúc trong hôn nhân (như anh đã dành cho chị, dù chị yếu ớt và bệnh hoạn hoài, dù chị đã tìm đến cái chết bao nhiêu lần, kể từ khi biết ra là chị đã mất quyền làm mẹ vĩnh viễn, nhưng nhiều khi nghĩ cho cùng, có cả chục đứa con như Ba Má rồi thì cũng đâu có sung sướng hơn chị).
*
          Chị theo chồng từ năm 21 tuổi nên không biết vầng Nhật Thực trong nhà có hiếu thảo với Má trước khi nó tắt không, nhưng chị biết hồi nhỏ nó không cãi lời Ba Má, chị bảo gì thì nó luôn làm theo ngoan ngoãn.
          Chị nhớ hồi nhỏ Nhựt bị sốt mọc răng, (em lúc đó là cậu út, nhà chưa mọc thêm Vừng Đông và Quang Minh); Ba dặn Má phải cho em uống nước nhiều để hạ sốt, nên ban đêm em “xả nước” không kịp thay tã luôn. Một chồng tã chị giặt sạch, xếp để đầu giường Má thay hết sạch, làm chị đang ngủ, lò bò ngồi dậy phụ Má đi tìm khắp nơi nhưng chẳng còn cái nào để thay cho em, Má đành lăn em từ chỗ chiếu ướt sang bên chiếu khô rồi Má nằm lên chỗ ướt đó mà chườm đá, xoa lưng, ru em ngủ tiếp (hồi đó nhà mình nghèo lắm, cả mấy mẹ con cùng ngủ trên một chiếc giường, chật chội vô cùng). Hôm sau, Má đi bán vải mà bỏ về sớm, rồi Má lôi ra cuộn vải trắng mịn, chưa kịp ăn cơm đã đo đo, cắt cắt, ngồi may tã cho em, may tay thôi chứ làm gì có máy may mà đạp cho nhanh. Hồi đó chị chỉ ham học chữ, để được Ba khen mỗi tháng và ham học Thái Cực Đạo ở trường Đắc Lộ, hay học võ với Ba, để không bị mấy đứa hàng xóm bắt nạt chị em mình thôi, chứ chưa ham chơi búp bê nên lúc đầu chị phụ xỏ kim sẵn cho Má cắt tã, sau thấy may những cái hình tam giác này dễ quá, chị may luôn, cho nên khi ra một chồng tã, cái nào có đường may vụng về lăng quăng nhất là của chị (sau này tã của 2 đứa út ít: Đông và Minh, bớt lăng quăng vụng về hơn, dù nhà vẫn không hề có máy may, nhưng nhờ Má đã dạy, chị giỏi hơn một chút).
          Sang bên này, nhờ đã lấy được cái bằng thợ may về thời trang bên Ý nên khi dạy cho các em Hướng Đạo Sinh may quần áo trong giờ Thủ Công-Khéo Tay Hay Làm, chị có kể lại chuyện này cho chúng nghe, đứa nào cũng cười lăn. Chúng còn hỏi:
          -Tã ở đây xài xong là bỏ thùng rác ngay, sao quê mình mất vệ sinh quá dzậy Chưởng? (vậy Trưởng)?
          Chúng đâu biết rằng hiện nay ở vùng quê của mình và ở những nước nghèo khó trên thế giới cũng còn làm y như chị với Má đã từng làm để nuôi con, nuôi em.
          Chị chỉ kể một đoạn thế để các em hiểu tại sao chị lại thương Má vậy? (người Mẹ già gần 90 tuổi mà các em luôn than phiền là khó tính), chứ còn kể hết chuyện chúng mình 10 đứa thì bao nhiêu giấy trong nhà cho đủ? Đó chỉ là một chuyện trong những lúc chị “lò bò ngồi dậy phụ Má nửa đêm”,  còn bao nhiêu đêm khác chị mê ngủ, Má một mình thức trắng lo cho anh chị và 7 đứa em thì chắc Ba và bà Ngoại biết nhiều hơn, còn biết tất cả thì chỉ có Ơn Trên nhìn xuống mới thấu lòng Mẹ thương con là dường nào? Vì vậy, chị khuyên em đừng bao giờ tỏ ra kém ngọt ngào với Má trước mặt vợ con hay cháu chắt trong nhà, họ sẽ nhìn vào đó mà bắt chước làm theo rồi sinh lòng bất kính với Má (và ngay cả với chính em sau này, khi em về già như Má).
          Làm gương tốt là cách dạy con cháu và khuyên nhủ vợ hoặc chồng của mình hữu hiệu nhất mà không cần nói gì.
          Ôi chao! Đếm người, làm chị sực nhớ ra là ánh Vừng Đông trong nhà mình vừa mới tắt theo Ba, theo vầng Nhật Thực và theo vầng Thu Nguyệt mất rồi!
*-*
          Nhựt ơi!
          Theo chị, đứa con nào được ở bên cha mẹ vào phút cuối đời là đứa con may mắn nhất đó em.
          Vì sao?
         Vì chúng ta thấy lương tâm nhẹ nhõm hơn, vì ít nhất, đã tận tâm làm được những gì có thể làm, trong khi người khác dù có thèm cũng không có cơ hội lo cho cha mẹ già yếu, như chị bây giờ chỉ thèm được thay tã, tắm rửa thật sạch sẽ cho Má mỗi ngày, để cám ơn bao đêm Má đã thức trắng vì chị mà không làm sao có thể vói tới, cho nên bao nhiêu năm nay chị chỉ biết làm việc đó để giúp những người chung quanh chị mà thôi.
          Mừng em còn có cơ hội báo hiếu!
          Mừng Má đã có được 3 đứa con dâu: Hương, Kiều, Nhung; cô nào cũng hiếu thảo và chưa làm gì bất kính với mẹ chồng (nhất là cô em dâu đã ly dị mà vẫn thường về thăm người mẹ chồng bệnh hoạn, chị nghe mà cảm động).
          Anh chị thương chúc các vầng nguyệt thực* còn lại trong nhà và các cô em dâu hiếu thảo lúc nào cũng an vui.
 
Ý Nga
 
*Ba đặt tên cho chúng ta: tất cả con trai đều theo mặt trời, con gái theo mặt trăng.



Tác giả mong sẽ đón nhận mọi ý kiến bổ túc hoặc sửa đổi từ chư vị Độc Giả cao nhân, 
về tất cả những bài MẸO NHỚ CHÍNH TẢ đã viết, 
để chúng ta cùng lưu lại đời sau một việc làm hữu dụng nho nhỏ.
Kính nhờ quý Trưởng chuyển cho các em Hướng Đạo Sinh và quý Thầy Cô giùm.
Cám ơn quý Trưởng
Ý Nga


VẪN CÒN HỌC
 
Nghĩa ươm hoa, chữ tầm thường
Viết hoài chưa tỏa thơm hương quê nhà
Thương ơi là tiếng Mẹ Cha
Thuyền nhân xứ lạ biết mà học ai?
*
Nguyện xin học hỏi đêm ngày
Phải tìm cho được thầy hay trau giồi.
 
Ý Nga
7869





DÕI, GIỖI, GIỔI, GIỎI
(ảnh internet)

Giọng giận giỗi*, ngã lăn, Rê i ỉ (G i ỉ) 
Hỏi gii giang, gii giắn bỏ ở đâu, 
Mà dõi theo rồi hờn giỗi, buồn rầu,
Không dõi cửa, dõi chuồng bò chi cả? 
 
Giọng giận giỗi*, ngã lăn, Rê i ỉ (G i ỉ)
 

Hỏi gii giang, giỏi giắn bỏ ở đâu,

 

Mà dõi theo rồi hờn giỗi, buồn rầu,
Không dõi cửa, dõi chuồng bò chi cả?

 Cách mở khóa cửa nhôm kính khi gặp trường hợp bất trắc ...

Ý Nga, 8.5.2021

*GIỖI dấu ngã: hờn giỗigiận giỗi
*GIỔI dấu hỏi: tên 1 loại cây có gỗ cứng (theo VIỆT NAM TỰ ĐIỂN của Hội KHAI TRÍ TIẾN ĐỨC)
*DÕI (dấu ngã), chưa thấy có chữ nào dấu hỏi
-Tiếp nối theo: nối dõi, dòng dõi, dõi gót, dõi đời, trăng dõi dõi soi, dõi theo, theo dõi.
-Cái then cài ngang cửa (dõi cửa, dõi chuồng bò)
*GIỎI: có tài, hay, thạo, sành về 1 việc gì (học giỏi, tài giỏi); mạnh khỏe (mạnh giỏi)





DẬY  
Ảnh internet

Thức dậy đội nón đi làm
Thương  siêng năng làm lụng
Ý Nga, 8.5.2021 
*Mẹo nhớ: THỨC DẬY > đội nón = có dấu ^.


 
ảnh internet

DẠY
 Về nhà là Bcởi nón
Dạy dỗ con cái học chăm. 
Ý Nga, 8.5.2021 
*Mẹo nhớ: DẠY DỖ > cởi nón = không có dấu ^







Các em ôn lại những bài MẸO NHỚ CHÍNH TẢ đã học
về những chữ khác trong "link" này và đón xem tranh thơ tiếp theo nhé:
Chúc các em học tiếng Việt ngày càng giỏi hơn.


Nhận được và kính chuyển quý Trưởng Hướng Đạo cùng quý Thầy Cô dạy Việt Ngữ 
Cám ơn anh chị NGUYỄN QUÝ THÀNH đã chuyển
 
DẤU HỎI DẤU NGÃ
*
Đinh Trực sưu tầm
*

MŨM MĨM béo, MỦM MỈM cười.
CỦ quả dành để biếu người  xưa.
 
KIỄNG chân, chậu KIỂNG đu đưa
KẺO hết KẼO kẹt đêm mưa võng buồn.
 
HỔ thẹn chưa HỖ trợ lương.
 kia GẢ bán người thương vì tiền
 
HẢO tâm lo chuyện HÃO huyền.
Đi buôn LỖ vốn, nước màu LỔ loang.
 
PHỦ phê chừ mới PHŨ phàng
Nửa đường GÃY gánh, GẢY đàn tìm vui.
 
GÃI đầu tính ngược, tính xuôi.
Còn lưng NỬA vốn NỮA thời tính sao.
 
GIÃI bày GIẢI nghĩa dễ đâu
Chưa kịp ẩu ĐẢ qua cầu Đàxong.
 
Run RẨY phát RẪY dọn nương
GỠ rối điềm GỞ rộng đường nhân sinh.
 
Chú RỂ bứt RỄ cây quỳnh
Ra sức BỬA củi cho mình BỮA ăn.
 
BẨM thưa, bụ BẪM con người
Nói năng tao NHÃ, chim kia NHẢ mồi.
 
 ngoài mồ MẢ xinh tươi
Nhường cơm SẺ áo cho người SẼ vui.
 
Linh CỮU vĩnh CỬU ai ơi
CỮ kiêng CỬ động bệnh thời sẽ qua.
 
TẺ nhạt, gạo TẺ của ta
Tách TẼ, gạo TẺ của ta
Gần mà giữ KẼ thà ra KẺ thù.
Tẻ -- gạo ít dẻo, gạo tẻ, bột tẻ, nếp tẻ;
-- buồn, vắng vẻ tẻ lạnh, tẻ ngắt, tẻ nhạt, tẻ vắng, buồn tẻ,
--lẻ tẻ, tém tẻ.
Tẽ -- tách ra, làm rời ra tẽ bắp, tẽ đậu, tẽ bột, phân tẽ, tẽ ra, tách tẽ.
 
KHẺ (đánh cho bể, lần lần) mỏ (miệng), nói KHẼ như ru
CỖ bàn, CỔ kính công phu phụng thờ.
 
BỖNG dưng trầm BỔNG bất ngờ
BĨU môi dè BỈU ai chờ đợi ai.
 
Bắt BẺBẼ mặt tía tai
LẺ loi lý LẼ gạt ngoài chẳng nghe.
 
Ngoài vườn CHỎNG gọng CHÕNG tre.
CẢI thiện, CÃI lại khó mà hoà nhau.
 
CHĨNH (hũ) tương nghiêng, CHỈNH sửa mau.
CỦNG cố lời nói cho nhau CŨNG đành.
 
CỞI trói CỠI (cưỡi) ngựa phi nhanh
Xem ai cứng CỎI được dành CÕI tiên.
 
BẢO ban, BÃO tố khắp miền
HẢNH nắng, HÃNH diện tuỳ duyên tuỳ thời.
 
Hồ đầy XẢ nước cho vơi
Giữ gìn  tắc kẻo thời suy vong.
 
Chèo BẺO, bạc BẼO dài dòng
Quê hương rất ĐỖI ĐỔI thay phố phường.
 
NGHĨ mình ngơi NGHỈ dưỡng thương
TĨNH tâm TỈNH ngộ tìm đường ẩn cư.
 
TIỂU đội còn bận TIỄU trừ
Ngỡ rằng bảnh TẺN thành dư TẼN tò.
 
SẢI tay chú SÃI thập thò
Nhân sự thừa THÃI bị toà THẢI ra.
 
Đứng SỮNGSỬNG sốt sợ ma
Trẻ thơ nói SÕI nhặt SỎI đá trôi.
 
TRẢ nợ bằng một TRàxôi
NÃY giờ còn đợi hạt thôi NẢY mầm.
 
Ẩn SĨ, SỈ nhục giận căm
GIẢ dại GIàgạo thăng trầm cho qua.
 
QUẪN trí nghĩ QUẨN sa đà
Chấp nhận xúi QUẨY hơn là QUẪY đuôi.
 
Đâm THỦNGTHŨNG (lõm) xuống thấp rồi
Đòn BẨY được dịp lên đồi BẪY chim.
 
Đội NGŨ giấc NGỦ lim dim
Ân SỦNG ướt SŨNG nằm im chờ thời.
 
TỦM tỉm, đánh TŨM không lời
 cầm, VĨ tuyến... VỈ ruồi giúp ta.
(VỈ: miếng để lót hay chận lại)
 
Rác RƯỞI gấp RƯỠI hôm qua
ĐẨY xe, ĐẪY giấc người ta chối từ.
 
ĐẢNG phái ĐÃNG trí, ưu tư
DỞ hơi, DỞ thói tật hư DỠ nhà.
 
LẨN quẩn, LẪN lộn tuổi già
ĐỈNH chung, ĐĨNH đạc cũng là ĐỈNH cao.
 
ĐỂ dành, hiếu ĐỄ về sau
Cô bé tròn trịa thật là DỄ thương.
 
DỎNG tai, DÕNG dạc khiêm nhường
RẢNH rỗi san lấp RÃNH mương trước nhà.
 
Qua NGÕNGỎ lời hát ca
QUẢNG cáo - thực tế cách ba QUÃNG đường.
 
RỦ rê quyến  nhiễu nhương
RỔ sảo, RỖ mặt vấn vương một thời.
 
CHỬA đẻ, CHỮA bệnh ai ơi
Trường hợp HÃN hữu xin thời bỏ qua.
 
Phá CŨI làm CỦI bếp nhà
Xén bớt công QUỸQUỶ ma chẳng từ
 
Hạt DẺ, đất DẼ suy tư.
Sàng SẢY ít gạo đến giờ chưa xong
 
RỬA nhục thối RỮA mặc lòng.
Hen SUYỄN, suy SUYỂN đợi mong bao ngày.
 
CƯỠNG đoạt chim CƯỞNG trong tay
Xin đừng cà RỠN... RỞN gai ốc rồi.
 
SỬA chữa, SỮA mẹ em ơi
SẪM màu, SẨM tối xin mời ghé thăm.
 
MẨU bánh dành biếu MẪU thân
Đắt RẺ, ngã RẼ bao lần em qua.
 
SỖ sàng, SỔ toẹt chẳng tha
GIẢ thật, GIàgạo cho qua tháng ngày.
 
Gây GỔ, cây GỖ chuyền tay
Cánh HẨU chầu HẪU ngồi chờ đổi ngôi.
 
Mưa rỉ RẢ mệt Ràngười
RÃO gân cốt, RẢO bước thời đi nhanh.
 
Cây SẢ, suồng  là anh
TẢ thực,  lót để dành trẻ con.
 
Chàng HẢNG ai mở HÃNG buôn
KỶ luật KỸ xảo mình luôn ghi lòng.
 
HỦ tục, HŨ gạo ngày đông
Hỏi NGàkhó, chớ NGàlòng NGẢ nghiêng...!
 

Đinh Trực sưu tầm 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét