Năm xưa hăm chín bỏ nhà đi
cũng tại vì đâu, bởi lẽ gì?
bức tử màu cờ trong ác nghiệt
bao đời trôi nổi lắm sinh ly
Quê người …lơ lửng những hoang mang
chốn cũ đầy tăm tối, bạo tàn…
nhân bản, công bằng bao khát vọng…
Hồn quê, tình nước có ai mang…?
Hằng năm tôi đốt nén huơng lòng
Tưởng niệm bao người giữa có, không
Còn lại bao điều trong góc nhớ
bên trời hiu quạnh những giòng sông….
Những giòng sông đất đỏ pha mầu
cùng lục bình trôi dẫu cạn, sâu
có chút bông sen vừa lóe dạng
cũng chìm theo sóng nước dâng cao….
Nước dâng cao lũ lụt lan tràn
Đất nước bây giờ ai phá tan
Chất độc lan tràn như sóng tợn
Ai còn ai mất giữa lầm than…?
Giữa lầm than lại thấy thương đời
Thế hệ sau này lắm tả tơi
khi biển trào dâng ngăn mạch sống
Còn chi trong ký ức chơi vơi.…
Minh Phượng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét