Chỉ hai tiếng trong ngôn từ tiếng Việt
Nghĩa nguyên sơ cũng nói biết bao điều
Thuyền bập bềnh chở số phận liêu xiêu
Nhân là những con người yêu đất tổ
Bỗng một sáng tháng tư đầy phẫn nộ
Mây trên trời kéo giông tố về đây
Nắng giữa trưa mà tối xám đoạ đày
Những kẻ lạ kéo về gây bão lửa
Cuộc sống cũ yên bình đâu còn nữa
Cứ chông chênh cứ sấp ngửa theo thời
Ôi cha già! Nước mắt Mẹ phải rơi
Thương xót mấy thằng con thời ngã ngựa
Tưởng hảo hán hay đâu đời quá bựa!
Lừa tội kia chỉ chịu nửa tháng thôi
Có ngờ đâu lời chót lưỡi đầu môi
Niềm hy vọng cứ dần hồi thui chột
Ngày trở về hứa bữa mai bữa mốt
Mấy năm trường đã thiêu đốt đợi chờ
Tội tình thay cho những mái đầu thơ
Phải khoai sắn làm dại khờ tròng mắt
Bước trở về tan hoang từ nét mặt
Không hân hoan tay siết chặt mừng vui
Dấy trong tim niềm đau đớn bùi ngùi
Nhà tù lớn đang chôn vùi tất cả
Quê hương ơi! Đã trở thành xa lạ
Từ cái tên góc phố đã thay rồi
Cả phận người theo vận nước nổi trôi
Những tinh tế cố tình bôi xoá hết
Tìm đường sống ở trong con đường chết
Sự rủi may cứ như hệt cuộc chơi
Cứ quăng ra con xúc xắc phận đời
Tim thót lại theo tiếng rơi cành cạch
Biển bao la thành con đường huyết mạch
Vượt thoát xa những vị khách không mời
Quăng đời mình vào nhịp sóng trùng khơi
Chưa chắc đã được tới nơi mình muốn
Biển dạt dào trở mình sôi cuồn cuộn
Muốn nhấn chìm lời kinh muộn lên trời
Thuyền mong manh như chiếc lá thu rơi
Xô dạt hết những mảnh đời khát vọng
Chiếc ghe máy oằn mình từng đợt sóng
Đã bao giờ thấy biển rộng bao la?
Máy già nua chỉ hợp chốn giang hà
Nếu có chết mầy với ta cùng chết
Nhưng hy vọng có bao giờ mà hết?
Dáng tàu buôn mờ như hệt trong mơ
Những vẫy tay kêu cứu những mong chờ
Cuộc sinh tử cuối cùng nhờ tay lạ
Ơi Thuyền Nhân! Đường cùng sinh gan dạ
Như chúng tôi trên đất lạ hành quân
Cứ ra khơi lòng không chút phân vân
Xin bái phục e ngàn lần chưa đủ
Anh có đem theo đồi hoang gió hú
Chị có đem bầy bống mú trên sông
Em có đem trong túi cánh phượng hồng
Tìm tự do trên biển đông hung hiểm
Triệu người đi vài triệu người chỉ kiếm
Sự an yên cầu khẩn chiếm tâm hồn
Lời kinh cầu mỗi tối cứ vọng ngôn
Gửi thiên giới bay dập dồn theo gió
Trăm ngàn người đã bỏ thân thuở nọ
Đón xác thân hỏi biển có buồn không?
Vầng dương thì vẫn mọc ở đàng đông
Một niệm khúc từ hồn không thành tiếng
Hùng Bi
(30/4/2021)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét