Thứ Sáu, 7 tháng 5, 2021

Thương Nhớ Mẹ - Thơ Nguyễn Đình Hoà

(hình minh ho )

Mẹ của con, suốt đời con yêu quý

Đất trời nào? Sánh nổi lòng Mẹ yêu

Mẹ ra đi! Nghe chua xót đìu hiu

Thương tiếc Mẹ, tìm đâu ra vóc dáng?

 

Ơn sinh thành, dưỡng nuôi bao năm tháng

Vẫn tươi cười dù vất vả tấm thân

Dậy sớm bán buôn dẫu chợ xa gần

Chiều lo lắng bữa ăn cho con dại

 

Khi gian nan, hay giàu sang nhớ mãi

Bóng Mẹ hiền như buổi sáng sớm mai

Lòng bao la như biển rộng sông dài

Ước mơ của Mẹ! Ngày con khôn lớn

 

Hôm Mẹ mất! Gia tộc buồn rũ rượi

Con ngậm ngùi không ngăn nổi lệ rơi

Mất Mẹ! Con chơi vơi giữa dòng đời

Không có Mẹ, tìm đâu niềm hy vọng?

 

Trong đời người nhiều niềm vui để sống

Niềm vui nào? Bằng tình Mẹ thương con

Thời gian trôi bao nỗi nhớ sẽ mòn

Nhưng không mòn nỗi lòng con nhớ Mẹ

 

Giờ vĩnh biệt, quyến luyến thương con trẻ

Xoa đầu con, Mẹ thỏ thẻ ủi an

“Mai lớn khôn, giữa dòng đời rong ruổi

Chớ tủi phận mình! Không Mẹ bên con

 

Nếu thương Mẹ? Dù vượt suối, trèo non

Luôn tần tảo, lo chén cơm manh áo

Dẫu thuyền đời có gặp nhiều giông bão?

Vững tay chèo vượt sóng gió ra khơi

 

Mẹ sẽ vui và mãn nguyện lắm rồi

Tin tưởng con vào đời không vấp ngã

Đã yêu Mẹ! Mở tấm lòng hỷ xả

Không oán hờn hay chê trách một ai?

 

Cuộc sống bấp bênh vạn vật đổi thay

Không ai đoán được? Tương lai sắp đến

Đường tương lai nhiều chông gai khấp khểnh

Thương Mẹ! Giữ gìn hạnh phúc mai sau

 

 Mỗi đêm về, con cố gắng nguyện cầu

Hồn Mẹ siêu thoát, sớm về bên Chúa

Cổng Thiên Đàng, Thánh Thần đang mở cửa

Cõi vĩnh hằng hồn Mẹ mãi bình an

 

Nguyễn Đình Hòa

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét