Thứ Sáu, 15 tháng 4, 2022

ÁO LỤA NGÀY XƯA - Thơ Thu Chi Lệ


Nắng hạ vàng mong manh màu lụa mỏng
Em ngây thơ trong áo lụa Hà Đông
Gót chân mềm xôn xao bờ cỏ dại
Tà áo nào quấn quýt bước chân ai

Đường ta đi những chiều xưa hiu quạnh
Nắng hanh vàng còn vương mái tóc em
Rồi người đi xa, chim chiều mỏi cánh
Biết về đâu sương khói đã xây thành

Biển vẫn dạt dào ngàn con sóng vỗ
Ta bên bờ cát trắng một đêm mơ
Hồn lặng lẽ lắng nghe từng hơi thở
Trăng dịu dàng soi sáng một trời thơ

Xa nhau rồi, hè xưa trong dĩ vãng
Em là chút nắng muộn màng ngày qua
Cánh bướm về say hương trong gió thoảng
Bóng trăng nào thăm thẳm một trời xa

Ngày ta về quê hương sao lạ lẫm
Nghe tiếng sóng âm vang những bồi hồi
Tà áo lụa ngày xưa như huyền thoại
Em bà ba áo vải đượm mồ hôi

Mây vẫn trôi cho khung trời bàng bạc
Con sông buồn vắng bóng chiếc đò đưa
Núi rừng thưa, bầy chim về xao xác
Còn đâu áo lụa qua cầu ngày xưa..

Thu Chi Lệ 
(Đức quốc, Tháng 02.2022)
(Nhớ Ngày về QH, Tháng 02.2005) 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét