Đưa anh lên ngủ trên đồi
Cỏ xuân chưa hé đành thôi úa tàn!
Trong sương khói lẫn trầm nhang
Bài di chúc nghẹn lời than thở buồn!
Rằng xin tạ lỗi quê hương
Có ngờ ra nỗi đoạn trường này đâu!
Sức non há dễ đương đầu
Đồng minh tráo trở thay tàu chuyển ngôi!
Thác rồi hồn vẫn chưa nguôi
Ghi vào bia đá những lời trối trăng ...
Đồi cao lẳng lặng anh nằm
Loài chim hót thế dòng trăng trối này ...
Bạn bè chừ ở lại đây
Còn đau uất nghẹn kiếp này gian nan ...
Nhói lòng đất mẹ Việt Nam
Quân nào nửa cướp nửa đang rập rình!
Ngẫm đời anh, ngẫm phận mình
Buồn ôi một nỗi nhân tình... Nước Non!
Hạ Thái
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét