Thứ Năm, 14 tháng 4, 2022

HÀO KHÍ TÂY NGUYÊN - Thơ NGÔ MINH HẰNG

 

Để yểm trợ tinh thần và cảm phục lòng bất khuất của đồng bào VN nói chung, dân tộc thiểu số́, nói riêng, đã biểu tình phản đối CSVN đòi Tự Do Tôn Giáo trong Mùa Phục Sinh 2004 tại Tây Nguyên.


Đau xót qúa, lại máu đào loang đổ
Lại dùi cui, báng súng nát thân người!
Ôi Tây Nguyên, Buôn Mê xanh cánh gió
Sao dựng pháp trường đảng giết dân tôi!

Dân tôi sống, buôn, làng, Kinh bên Thượng
Đã có những thời lạc nghiệp an cư
Nhưng bỗng một ngày đau cùng vận nước
Hạnh phúc tan tành từ cuối Tháng Tư!

Ôi cuối Tháng Tư trùng trùng máu lệ
Buôn bản xác người máu đỏ Tây Nguyên
Từ đất nước sa vào tay đồ tể
Thì mạng dân trong lưỡi hái bạo quyền!

Gái núi Pleiku, trai rừng Darlac
Cười hồn nhiên bên bóng suối Krong Kno
Tình vừa nở, hương lòng vừa chợt ngát
Đã đau thương tức tưởi dưới khung mồ!

Đảng giết dân cả trong ngày màu nhiệm
Ngày Ngôi Trời từ mộ đá Phục Sinh!
Chúa cứu chuộc là mong ta hướng thiện
Đảng vẫn bạo tàn bức hại sinh linh!!!

Chiếc gùi nhỏ nằm chơ vơ triền dốc
Ná và tên vô chủ, bỏ bên đường
Bà Mẹ Ê Đê đau thương, cười, khóc
Ôm xác con ngơ ngẩn đến mê cuồng…

Tôi xót lắm, dân tôi, từng giọt máu
Nhưng tôi mừng vì hào khí Tây Nguyên
Nếu an phận, không vùng lên tranh đấu
Thì muôn năm chà đạp bởi tà quyền!

Thì cuộc sống con người thua con vật
Không có tự do, hạnh phúc, công bằng
Và ỷ lại, chờ người xoay vận mệnh
Thì tự hào, danh dự có còn chăng?

Nên lớp lớp đã hướng về thành phố
Đối diện công an, súng lớn, roi dài
Không bạo động nhưng sóng thần, nước lũ
Đòi lại tự do, tôn giáo, đất đai...

Đảng đàn áp bằng xe tăng, súng đạn
Khi tay không, dân đòi hỏi nhân quyền
Khắp thế giới vội bất bình, phản kháng
Ôi rực rỡ trời HÀO KHÍ TÂY NGUYÊN!

Ngô Minh Hằng
21.04.2004



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét