Thứ Năm, 14 tháng 4, 2022

THƠ GỬI NGƯỜI CHIẾN SĨ NĂM XƯA . - Thiên Kim



Bốn bẩy năm rồi, anh hỡi anh ?
Tháng ngày mong đợi vẫn chưa thành:
Phục quốc, hồi hương hôn đất Mẹ
Thăm mộ mẹ cha, sống đất lành!

Áo bạc vai rồi, thương cố hương
Dân lành khổ ải, khốn trăm đường
Độc tài cai trị, đảng cộng sản
Ác với dân lành, bán quê hương !

Một gánh sơn hà trên vai anh
Đôi vai trĩu nặng, thật rõ rành
Làm sao mà vá trời xanh được?
Nỗi buồn thê thiết khắc lòng anh!

Thuở ấy, hùng anh bao chiến sĩ
Quân Đội Cộng Hòa tinh nhuệ ghi
Mũ đỏ, Mũ nâu, Thủy quân mạnh
Hải quân, Không quân chiến đấu chì !

Chiến địa ngổn ngang khắp bốn vùng
Đức Cơ, Bình Giả, Dakto nung ...
An Lộc, Cổ Thành Đinh Công Tráng
Mùa hè đỏ lửa, rực khắp cùng !

Oanh liệt, hào hùng giệt giặc thù
Giầy sô, mũ sắt, với lương khô
Áo lính hoa rừng xanh màu lá
Tay súng tài ba , vững Cơ Đồ

Chiến đấu ngày đêm nợ núi sông
Nam nhi hồ thỉ, kiếp tang bồng
Hậu phương no ấm, tự do, đẹp
Thỏa chí trai hùng, Tổ Quốc mong

Có một ngày... Bỗng có một ngày !
Tang thương dồn dập, có ai hay ?
Đồng minh bỏ chạy, không đủ đạn
Quân thù tăng viện, súng đạn đầy!

Lính chiến Cộng Hòa vẩn giữ thành
Tinh thần chiến đấu... Dẫu tử sanh
Nhưng ai đành đoạn, cho triệt thoái
Đất nước tháng Tư , đã tan tành ...

Bao nhiêu chiến sĩ, đã vào tù
Cộng sản độc ác, đủ mưu mô
Bắt dân lên rừng hoang để chết!
Phán: "Kinh tế mới" chốn hoang tàn...

Cướp của miền Nam, bao nhiêu vàng
Tiền bạc, châu báu, nhà cao sang
Ruộng vườn thóc lúa, cho dân đói !
Cướp nhà, đuổi cổ ngủ góc đàng ...

Ác độc nào hơn loài cộng sản!
Vượt biển tị nạn, qúa gian nan
Nên ta thà chết, hai còn một
Biển Đông chôn xác, thật điêu tàn ...

Thơ gửi người chiến sĩ năm xưa
Nước mắt tuôn, biết mấy cho vừa
Cuối đời... Vẫn chưa thành ước nguyện
Cầu Ơn Trên: Ban phát Lửa Thần !

Đốt hết loài độc trùng cộng sản
Thứ ác gian chẳng sống lâu năm
Dân Việt phải cương quyết đấu tranh
Việt Nam sẽ hạnh phúc... Muôn vàn!

Thiên Kim - 
 Tháng Tư 47 năm Quốc Hận

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét