CẢM XÚC NHỚ QUÊ
Đọc mấy vần thơ bỗng nhớ quê,
Bao năm xa cách vẫn chưa về.
Thân thương bóng cũ giờ đau xót,
Quý mến năm nào nghĩ tái tê.
Hạnh phúc thi vần trao thắm thiết,
Bình an âm điệu chuyển mân mê.
Cảm tình thân hữu gieo dòng nhạc,
Cuộn quyện cung vàng dạ kéo lê.
HỒ NGUYỄN
(14-4-2022)
CẢM XÚC THI HỌA ĐÀN CA TÀI TỬ
Thơ tranh đầy đủ mối tình quê,
Mỹ thuật trình bày tiếng vọng về.
Đồng ruộng lúa vàng ươm phía ấy,
Con cò cánh trắng liệng bên tê.
Đường xưa lúa gánh anh thương quá,
Lối cũ xe bò chị cũng mê.
Phượng vỹ ve sầu nghe tiết tấu,
Phong lưu tài tử, khách ngồi lê.
Mai Xuân Thanh
(April 14, 2922)
HỌA: ĐẸP TÌNH QUÊ
Tuổi Xuân nhớ mãi cảnh đồng quê,
Thắm thiết thân thương thả bước về.
Mấy thuở buồn vui xưa lối cũ,
Đôi lần nghĩa đậm chốn ni tê.
Dòng sông trong chảy bừng hương sắc,
Rặng núi mờ xa ngắm mải mê.
Thỏ thẻ đôi lời ươm kỷ niệm,
Lung linh bóng bạn tinh thâm lê.
NAM GIAO
HỌA: QUÊ..!
Trong đầu thậm nghĩ còn đâu quê?
Súng gẫy Tháng Tư khó trở về.
Ai tội mang đây-không cảm xót?
Ai sầu chuốc đấy-chẳng cho tê?
Thời gian nỗi chết-trong oan khuất,
Bốn bảy niềm đau-giữa muội mê.
Xin được sẻ chia thơ với bạn,
Họa vui một chút tránh ngồi lê..!
Thái Huy
(4/17/22)
HỌA: VỚI QUÊ
Thâm đặng nao hồn đắm nghĩa quê,Ngóng trông mòn mỏi khát ngày về.
Thương thời cơ khổ lòng the thắt,Xót thuở hàn vi dạ nhói tê!
Phước đức còn giữ niềm thiện tín,May mà không vướng phải "bùa mê".
Hồi hương thăm lại điền viên cũ,Cành bổng cành la trĩu táo, lê...
Nguyễn Huy Khôi
(20-4-2022)
HỌA: NHỚ HỒN QUÊ!
Trời xuân man mác nhớ hồn quê,
Viễn xứ nhiều năm chửa trở về.
Mồ mã cha ông buồn ý thảm,
Biển trời sông núi nhớ lòng tê.
Cảnh xưa lối cũ vườn hoa nát,
Nhà mới đường nay đất khách mê.
Tỵ nạn an thân già xứ Mỹ…
Đành thôi tuổi hạc kéo đời lê!
Liêu Xuyên
HỌA: NHỚ QUÊ (*)
Ai làm ngăn cách sống xa quê,
Thao thức đêm đêm vẫn nhớ về.
Mây trắng lững lờ bờ bến nớ,
Biển xanh thăm thẳm nhạn bên tê.
Trăng thanh gió mát đâu hờ hững,
Má thắm môi hồng chẳng đắm mê.
Xóm cũ làng xưa bao kỷ niệm,
Sang sông con sáo đậu cành lê.
Texas, April 21st 2022
HỒ CÔNG TÂM
HỌA: TÓC XƯA
Đổi cờ ngơ ngác... lạc xa quê,Hơn bốn mươi năm vẫn nhớ về.
Xứ lạ nhìn mây lòng thổn thức,Quê người ngắm tuyết dạ buồn tê.
Hoàng hôn mờ khuất chân trời rộng,Biển vắng đìu hiu mộng tỉnh/mê.
Đất khách ngậm ngùi bao trăn trở,Tóc xưa thưa ngọn nhuốm màu lê.
KIỀU MỘNG HÀ
April 21st 2022
HỌA: VỌNG CỐ HƯƠNG
Lần tay lẩm nhẩm cách làng quê,
Xa vắng hương thôn biệt bước về.Đường cũ xa xưa chôn cắt rốn,
Trường an vắng bóng bước chân tê.Nhớ em gánh nước bờ đê vắng,
Thương bé mục đồng tre sáo mê.Đất rộng trời cao mây vất vưởng,
Thả hồn cố quốc khéo chân lê.TRẦN ĐÔNG THÀNH
HỌA: KẺ XA QUÊ
Vẫn còn vương vấn mối duyên quê,
Đã bỏ đi xa chẳng trở về.
Thuở ấy em thường hay bẽn lẽn,
Tôi vừa mới lớn biết mô tê.
Hoa thương chưa gắn trên làn tóc,
Nỗi nhớ len vào trong giấc mê.
Đã lựa lần ngày trôi phẳng lặng,
Mảnh đời lữ thứ cứ mang lê.
April 22, 2022
Võ Ngô
HỌA: NƠI ẤY LÀ QUÊ
Ấp ủ trong lòng một cõi quê,
Nơi xa phía ấy mãi trông về.
Nhà nghèo mái thủng xem trời ướt
Khi đói bụng mềm lết cẳng tê.
Mẹ mảnh áo buồm chìm giữa cực
Cha manh khố tải liệt trong mê.
Hai thân quằn quại đi theo Tổ,
May mắn con giờ thoát kiếp lê.
Trần Như Tùng
(21-4-2022)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét