Thứ Sáu, 8 tháng 4, 2016

TIM BỆNH HOẠN - Thơ TRÚC LANG



Phải thức tỉnh những trái tim bệnh hoạn !
Những con người quên Tổ Quốc Non Sông  ?
Tình trong Ta như lửa đỏ lên nòng,
Cơn tức giân từ Cha Ông đất Tổ !
Hãy đứng dậy những thân hình Đại lộ,
Những con đường từ sỏi đá đi lên !
 
Ta đã đi quá nửa đoạn đường ‘’hèn’’ ?(1)
Thân vụn nát trước Cơ Đồ mất mát !
Sao chẳng hỏi khí phách nào đổi khác,
Để mặc tình cho tủi nhục trôi đi..
Phải đứng lên giựt sập lũ ngu si,
Bọn bán nước giờ cáo chung hấp hối!
 
Dân phục sẵn một đoàn quân quật khởi ?
Không yếu hèn để khát vọng nằm im !
Cho trái tim bệnh họan phục niềm tin,
Vực ý chí can trường rèn sắt thép ?
Để tiếng gọi Quê hương nghiền nghiến bẹp,
Lửa oan khiên ẩm mốc lớp bùn đen !
 
Biến cuồng si thành rựợu chuyển thành men ?
Thân lính trận mảnh hồn muôn miếng vá !
Ta như gã chân trời say trái phá,
Diệt quân thù không được bước đi lùi,
Không mù lòa để trí óc câm đui,
Khi cuộc sống tìm ra phương thuốc nổ.
 
Biết đánh thức trái tim đau phẩn nộ,
Từng mũi tên như những vết dao đâm ,
Từng câu thơ chọc thủng những sai lầm ?
Thù diệt Hán tận cùng sâu đáy vực,
Chữ nô lệ ngàn năm chưa ráo mực ?
Biển Đông kia ? Đâu xóa được Hoàng Trường Sa !
 
TRÚC LANG OKC
Xuân Bính Thân 2016

  1. 41 năm tháng Tư Đen

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét