Thứ Hai, 24 tháng 4, 2017

HƠN BỐN CHỤC NĂM “GIẢI PHÓNG ?!”- Thơ Nhật Hồng Nguyễn Thanh Vân




Bốn chục năm hơn Tổ Quốc ơi !
Dân oan càng lúc khóc kêu trời.
Tự do hạnh phúc nào đâu thấy,
Tù ngục cùm gông quá lắm rồi !
Chế độ ác dân hèn với giặc,
Chánh quyền hại nước thảm cho đời !
Luật rừng cai trị quan tham nhũng,
Giải phóng gì đâu... theo Chệt thôi...!
             
  Nhật Hồng Nguyễn Thanh Vân

Hoàng Ngọc Văn họa Thơ Ngô Minh Hằng - THÁNG TƯ THẮP NÉN HƯƠNG LÒNG



Tháng Tư ! Li tháng Tư bu!
Nh quê lòng cháy, mt tuôn l nng
Git đau vì núi, vì sông
Git bun ý kiếm tình cung l làng ...
Git thương dũng khí tri Nam
Vì đâu rã ngũ, tan hàng, thm không !!!
Git cho con Lc, cháu Hng
Tháng Tư ngàn vn nhánh sông xa ngun!                  
Tháng Tư, ôi, tháng Tư bu!
Máu đào đ sóng trùng dương my tng
Rng xanh nh git l thm
Mt lòng m hp, my thân xác tù !
Đau này còn đến thiên thu
Ni oan chưa gii, hn thù chưa nguôi !!!
Đng thêm la m, hi người
Hp hòa dân tc, đp bi quê hương !
Tháng Tư, nếu có tình thương
Sao dân chết bi bo cường, dã man ?!
 
Tháng Tư, xin thp tun nhang
Khóc hn Anh Lit gia làn khói đau !!!
 
 Ngô Minh Hằng
  
THÁNG TƯ
THP NÉN HƯƠNG LÒNG
 
(TThay nén hương lòng, kính dâng linh hồhồn Anh Hùng T Sĩ và đng bào Vit NNam đã  oan thác đau thương trước, trong và sau ngày 30 tháng Tư đen 191975)
 
Cũng tháng Tư, tháng Tư buồn,
Thương quê, nhớ nước, mắt tuôn giọt nồng.
Càng đau vì chuyện núi sông,
Càng buồn vì chuyện kiếm cung, xóm làng.
Giọt buồn trạnh nhớ trời Nam,
Vì đâu rã ngũ, tan hàng, thấy không?
Thương thay, con cháu Lạc Hồng,
Tháng Tư, ngàn vạn nhánh sông về nguồn!
 
Lại tháng Tư, tháng Tư buồn,
Máu đào nhuộm đỏ, trùng dương tầng tầng.
Rừng xanh nhỏ lệ âm thầm,
Một ngôi mộ nhỏ, mấy thân tội tù!
Đau này, đau đến mấy thu ?
Nỗi oan chưa trả, oán thù chẳng nguôi!!!
Lại thêm lừa mị, ới người,
Hòa hợp dân tộc, tô bồi cố hương!
Tháng Tư, nếu vẫn lòng thương,
Sao dân chết bởi bạo cường, lan man?!
 
Tháng Tư, xin thắp nén nhang,
Khóc hồn Liệt Sĩ, với hàng lệ đau!!!
 
HOÀNG NGỌC VĂN

CHƯA TÀN KHÓI NHANG - Thơ Huỳnh Tâm Hoài



Hơn 40 năm biển chưa ngừng
Vỗ con sóng nhớ trong từng giọt đưa
Xác, xương đáy biển rả chưa?
Chắc còn lăn lốc nước lùa rong rêu
Hoang hồn dờ dật quạnh hiu
Theo hương nhang khói bóng liêu xiêu về
Mẹ ngồi vọng nhớ đê mê
Nhang còn khói tỏa vỗ về hồn con
Ầu ơ…Con ơi!...Hởi con!
Xác trôi về đâu … ? Mẹ còn đợi mong
Tháng Tư ra biển mẹ trông
Nhấp nhô sóng vỗ đôi dòng mắt cay
  
Huỳnh Tâm Hoài

Chấp chới - Thơ Đặng Xuân Xuyến



Có người líu ríu theo chồng
Buông lơi lời hát
Bỏ ngày xuân ngăn ngắt
Thúc nhịp trống dồn...
 
Se sắt buồn
Ơi người “xe chỉ luồn kim”
Ơi người nhớn nhác đi tìm
Đầu ghềnh cuối bãi
Lời xưa có còn mê mải...
 
Tìm ai...
Kìa ai...
Lừng chừng câu hát
Gió gằn ràn rạt
Trời mưa...
Chấp chới cánh diều.
*.
Làng Đá, 21 tháng 04.2017
ĐẶNG XUÂN XUYẾN

Thơ xướng họa: Cao Mỵ Nhân, Trịnh Cơ, Nhật Hồng Nguyễn Thanh Vân, Ngô Đình Chương, Hồ Công Tâm

Image may contain: night

[1]
ĐỌC BỨC TÌNH THƯ
       
Ôi bức tình thư cuối tháng tư
Xếp nơi đáy tủ, chữ hoen mờ
Vẫn anh thao thức từng đêm hận
Cùng chị u sầu mỗi giấc mơ
Áo đã phai thêm mầu tị nạn
Lòng còn nặng trĩu nỗi mong chờ
Bốn hai năm sắc cờ không nhạt
Rực rỡ hoàng kim khắp cõi thơ ...
2017

CAO MỴ NHÂN


[2]
SẦU LY HƯƠNG

Buồn sao thầm lặng nén tâm tư
Hình bóng quê xưa chẳng xóa mờ
Thao thức bao đêm còn khắc khoải
Ngậm ngùi từng phút chạnh sầu mơ
Ra đi xa cách luôn buồn nhớ
Gặp gỡ bên nhau mãi ngóng chờ
Ôi! tháng Tư đen đầy nghiệt ngã
Lòng này tan nát cả hồn thơ !
24/4/2017

TRỊNH CƠ (Paris)


[3]
LỆNH BẮT ĐẦU HÀNG


Đầu hàng nghe lệnh lắm ưu tư,
Lớp lớp sầu theo nỗi mịt mờ.
Tù cải tạo nhiều năm đói khổ, 
Sống hờn căm một kiếp buồn mơ !
Được đi tỵ nạn lòng mong đợi,
Dứt bỏ đau thương dạ ngóng chờ !
Xứ Mỹ văn minh hạnh phúc quá…
Cuộc đời mỹ mãn đẹp như thơ !
2017
Nhật Hồng Nguyễn Thanh Vân


[4]
30/4 CHÚT Ý THƠ


Nghe trái tim mình Ngũ Tử Tư 
Bao nhiêu kinh sử đã xa mờ 
Tấm thân vì nước đà vô vọng 
Trí óc cho đời chỉ ước mơ 
Những muốn rồng bay đâu bạn họp 
Ô hay bước tiến có ai chờ 
Ngày đi dang dở bao mùa hẹn 
Còn lại thân già chút ý thơ 
2017

Ngô Đình Chương


[5]
THỜI CHIẾN


Giang san nào phải chuyện riêng tư
Xếp áo thư sinh mắt lệ mờ
Trách nhiệm hai vai khôn trốn tránh
Tang bồng một gánh ngỡ nằm mơ
Chinh nhân tiền tuyến ngồi quan sát
Thiếu phụ hậu phương đứng đợi chờ
Đêm xuống bập bùng dăm ánh hỏa
Bên trời ngơ ngác mảnh trăng thơ
2017

Hồ Công Tâm

Con Nhớ Ngày Cha Đi Tù - Thơ Nguyễn Thị Bích Ngọc

Image may contain: one or more people, people standing and outdoor

Con nhớ ngày cha đi tù
Mắt mẹ ướt thâm quầng đêm khó ngủ
Gặm củ sắn mẹ dành cho chưa đủ
Con đói cha ơi!

Trạc phân bò năm ấy đội qua sông
Nước ngập ướt tràn xuống môi con mặn
Sông vô tình vẫn trôi bình lặng
Bão tố cha ơi! Bão tố tơi bời!

Lũ lụt đi qua, rơm ướt mẹ phơi
Cong người xuống, mẹ gồng trên vai hẹp
Gánh cả giang sơn, đầu trần, không dép
Mẹ thẫn thờ, lảo đảo gọi tên cha

Năm tháng đi qua, năm tháng đi qua
Mẹ vẫn nép cuộc đời trong rơm rạ
Con giấu tuổi thơ vào nỗi buồn lớn quá
Gánh tháng ngày tát cạn biển thời gian.

NGUYỄN THỊ BÍCH NGỌC