Khói lam vươn chái bếp quê
Bước chân xa ngái còn về được không
Câu thơ rụng xuống mênh mông
Đời như chiếc lá theo dòng sông trôi
Ngõ quê tít tắp xa rồi...
Biết đâu là khúc lở bồi năm xưa
Bậu ơi, bông mướp trổ chưa
Hoa vàng đơm nụ đong đưa duyên tình
Bữa cơm mái ấm gia đình
Theo làn khói quyện bay nghìn dặm xa
Quê hương bóng đổ chiều tà
Khói quê lơ lửng nhạt nhòa hoàng hôn
Nhớ em cô gái bên cồn
Cuối đời vạt nắng cũng xôn xao lòng
Em giờ trôi giạt chợ sông
Tìm đâu em lạc giữa giòng đa đoan
Như Thương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét