Thứ Ba, 12 tháng 6, 2018

Vùng Lên - Thơ Đỗ Bình



Em cứ rủa những con người tàn bạo,
 Lũ tham quan đã phá nát quê hương,
Đám cuồng điên vẫn mộng ảo thiên đường,
Bọn bán nước giả anh hùng trân tráo!
CEm cứ rủa đám vit gian phản bội,
Hãy nín đi có khóc cũng vậy thôi.
Nước mắt rơi chẳng đổi được thế thời,
Phải vùng dậy quyết đấu tranh quật khởi.
Nếu còn rủa xin em đừng đào xới,
Tội tình cho một dân tộc tả tơi,
Mấy nghìn năm hào khí tỏa ngất trời
Sắp trôi mất vì những bày bán nước!
Hãy tiến tới cùng tràn lên can đảm,
Đui ngoại xâm đang dần chiếm Việt Nam
Lửa tự do dân chủ tỏa sáng ngời,
Hồn sông núi bước vào trang sử mới.


KHÔNG CÒN SỢ
Dân tộc Việt vết buồn chưa phai hận
Một ngàn năm nô lệ gót ngoại nhân
Bọn lân bang giày xéo nước bao lần
Nay chiếm trọn biển đông bờ cõi Việt!

Đâu trang sử những chiến công lừng lẫy
  Bạch Đằng giang muôn xác giặc bỏ thây
Gò Đống Đa chúng khiếp vía tan bầy
Toàn dân bức xích xiềng vùng dậy.

Trời trở gió mưa phùn giăng phố cổ
Đời ngả nghiêng vì chủ thuyết hư vô 
Từng thế hệ rũ hồn trong huyệt mộ
Thiên đường xanh mà chủ nghĩa mơ hồ!

Xã hội mới mắt nhìn nhau lơ láo
Người sợ người dấu miệng lưỡi gươm đao.
Tiếng gõ cửa nhà ai đêm xóm đạo
Tiếng còng tay nghe rờn rợn lối vào!
 
Bao oan khuất chẳng có lời trăn trối
Đành  nín câm trước họng súng dí môi!
Kìa luật pháp đánh chết người vô tội,
Bịt mồm dân hỏi công lý đâu rồi!

Đảng lừa dối, cướp tài nguyên đất nước
Cấu kết nhau dùng quyền thế bao che!
 Formosa tiếng hờn căm sóng nước 
Biển vẫn xanh ngư phủ xót xa nghề!

Đã đến lúc dân không còn sợ hãi
Không giật mình tiếng chó sủa ban mai.
Cả nước xuống đường trẻ già trai gái
Đang vùng lên đòi lật đổ độc tài

Nay thế giới vừa chuyển mình đổi mới
Hoa tự do ngào ngạt tỏa khắp nơi.
Hương dân chủ gió mang niềm vui tới
Ngày quê hương mở trang sử sáng ngời


 Đỗ Bình

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét