Trăm năm một kiếp không dài
Hẳn là ngựa chạy tên bay chẳng chờ
Cuộc đời ai đã hững hờ
Kiếp người ai chẳng lững lờ trôi qua
Hững hờ như áng mây xa
Lững lờ như nước chảy qua nhịp cầu!
Ngoảnh nhìn hun hút bóng câu
Sinh ra để sống, sống lâu để già,
Để già trong kiếp phôi pha?
Phải đâu như giọt mưa sa trong đời
Sống cho xứng kiếp con người
Giúp người, giúp nước, giúp đời, giúp ta
Giúp đời thêm một đóa hoa
Giúp quê đuổi lũ ác tà gian manh (giặc Tàu)
Giúp người nối giấc mộng lành
Giúp ta trả được nợ nần núi sông
Để không tủi giống Lạc-Hồng
Để không thẹn với cha ông giống nòi
Trăng kia một ánh vẫn soi
Quê hương một mảnh vẫn thoi thóp chờ
Em ơi đừng phí tuổi thơ
Anh ơi đừng phí thời giờ rong chơi
Bạn ơi đừng phí cuộc đời
Sinh ra nào phải để chơi, để già
Cùng nhau giúp nước non nhà
Cùng nhau dựng lại mái nhà Việt Nam
Ngậm ngùi với bóng thời gian
Có ai kéo được thời gian ngược dòng
Nước non nợ trả chưa xong
Giật mình ta đã lưng còng còn đâu
Loay hoay ta đã bạc đầu...
*
ĐÔNG HẢI-Nguyễn Đức Hiền
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét