Thứ Hai, 1 tháng 6, 2020

QUÊ HƯƠNG MỘT ĐỜI VẪN NHỚ VẪN THƯƠNG! - Thơ Thiên Kim



 Quê hương gấm vóc Việt Nam
Bản đồ chữ S ngập tràn nhớ thương
  Bao la ruộng lúa ngát hương
Dòng sông, ngọn núi vấn vương mây ngàn

* Biển xanh cát trắng miên man
Bao viền chữ S bức tranh tuyệt vời!
  Quê hương  điểm tựa cuộc đời
Bắc- Trung- Nam đã một trời yêu thương

* Vì ai chia cắt đau thương
Vì đâu Nam Bắc: Hiền Lương đôi bờ?
  Triệu dân xa xứ bơ vơ
Ra đi tiến đến bến bờ Tự Do

* Miền Nam đậm ngọt tiếng hò
Của nàng con gái chèo đò trên sông
 Người Nam chân thật, ngọt nồng
Gái, trai Nam Bắc thuận lòng sánh vai

* Cộng Hòa Quân Đội anh tài
Thương dân, giữ nước miệt mài  tháng năm
  Sánh bao nặng nhọc, khó khăn
Dân thương yêu: "Chiến sĩ ngăn quân thù"

* Việt Nam sáng rực ngàn thu
Năm ngàn năm trải, giặc thù khiếp kinh!
  Vua hùng, nữ tướng, dũng binh...
Đuỗi giặc Hán tặc: thất kinh tan tành!

* Giờ đây Đại Họa ... ngập tràn
Lê Chiêu Thống đã hiện thân họ Hồ
  Mưu toan của kẻ tội đồ
Rước Tầu thù cũ, xéo mồ quê Cha

* Đớn đau, tang tóc, quê nhà
Mồ chôn khắp nẻo, dân ta khổ sầu
Khủng bố, đánh giết thương đau
  Triệu người di tản, "chôn rau" xa rời...

* Người đi vượt thoát... muôn nơi
Xót người đáy biển , thương người "cùm gông"
  Quốc Hận Tháng Tư Bẩy lăm
Người ơi hãy nhớ! Sử xanh ghi vào!

* Quê hương ngày đó tự hào  (1954-1975)                 
Làm sao quên được Cộng Hòa Việt Nam
  Ấm no, hạnh phúc, phương Nam
Người dân đẹp tốt, chứa chan ân tình

* Cộng Hòa chiến sĩ hi sinh
Hai mươi năm được thanh bình an vui
  Thế rồi,  Cộng  đã chôn vùi
Quê hương ta đó ngậm ngùi đắng cay

* Nhớ hoài mãi nhớ từng ngày
Giang sơn một gánh, cánh tay bao người...
  Nguyện xin đất Mẹ sáng tươi
Anh linh gìn giữ đất trời Việt Nam

QUÊ HƯƠNG MỘT ĐỜI VẪN NHỚ VẪN THƯƠNG
Thiên Kim

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét