EM GÁI BẮCEm, gái Bắc lời trần thánh thót ...Tui Nam kỳ bụng dạ đơn sơBậu tặng chidzạ ... bài thơ ...Tui dzìa tui thức dật dờ thí thươngEm gái Bắc ...hồn tươi như nắngTui Nam kỳ sầu lắng chơi vơilòng tui cứ ngóng bồi hồi ...Bậu đi như vạt nắng "chôi" quên dzìaBụng bảo dạ " Thui " đừng có nhớbuồn ơi buồn hỏi có thương nhauBậu quên lời hứa trầu cauTui đành dấu nỗi sầu đau tấc lòngẦu ...Ơ ...Chim quyên thương trái nhãn lồngThương tui sao bậu nỡ lòng rời tui ...Thy Linh -*****TRAI NAM, GÁI BẮCAnh Nam Kỳ giọng sao thảnh thótEm gái Bắc, chưa biết thân, sơ,Bỗng dưng anh lại làm thơTặng em như thế, dễ là...người thương?Anh Nam Kỳ, người ươm đầy nắng.Nắng miền Nam chẳng lúc nào vơi.Làm em chao đảo từng hồi.Khi anh bỗng nói: "Ừa thôi, ăn dzìa!"Em tự nhủ: "Tội gì mà nhớ!Hai chúng mình chỉ mới quen nhau.Chưa hề mắt nhíu, mày chau,Nhưng sao vẫn thấy lao xao trong lòng?Giá mà sáo chửa trong lồngAnh "gan" một tí, tỏ tình "dzới tui"Nói ngay "Goa trót iu rùi!"Thì "tui" đâu phải bồi hồi...đợi mong!Mùi Quý Bồng( hoạ và hồi đáp thay cô gái Bắc Kỳ )03/31/2017
Thứ Hai, 15 tháng 6, 2020
Thơ Thy Linh & Mùi Quý Bồng
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét