Thứ Sáu, 12 tháng 6, 2020

VỀ THĂM CAI LẬY - Thơ Nguyễn Cang



(Hồi ức “Về thăm Cai Lậy” ( thuộc tỉnh Định Tường)  năm 2016, nhớ chuyện xưa gặp lại người cũ năm 1969 . NC)

Từ Chợ Gạo tôi về thăm chốn cũ
Nắng hanh vàng còn đọng mấy hàng cây
Trên đồng xanh chim sáo hót gọi bầy
Như chào đón người xưa quay trở lại

Về Cai Lậy nghe trong lòng thư thái
Con phố buồn giở trở giấc xôn xao
Nghe đâu đây tiếng ai hát ngọt ngào
Tim rung động một thời thương và nhớ

Năm sáu chín hành  quân ngang phố chợ
Chợt  thấy  người con gái  dáng như quen
Đang ôm con  âu yếm, đứng bên thềm
Tôi bỡ ngỡ  nhận ra người năm cũ

Người yêu đó một thời ta mất ngủ
Nhớ  làm  sao  không viết  nổi thành lời
Chôn chặt  vào tim hồn lạc chơi vơi
Ôm mối tình đầu làm mờ trang sách...

Giờ, kỷ niệm chợt hiện ra trước mắt
Ta quen em trong một dịp tình cờ
Lúc tuổi em mười tám nét  ngây thơ
Mang thương nhớ trao nhau tình vừa chớm

Mới quen đó mà  yêu nhau  thật sớm
Vội  thăm em mỗi thứ bảy trưa hè
Vui mọi bề quên cả lối hàng me
Tình đã chín nhưng chưa lần ngỏ cưới

Hương  yêu thắm nồng  trắng màu hoa bưởi
Hẹn mai nầy khi tốt nghiệp vẻ vang
Đem trầu cau làm lễ rước rình rang
Nhưng bất chợt ta phải vào quân ngủ

Xếp  nghiên bút  trong lòng buồn ủ rũ
Mắt rưng rưng em hứa giữ lời nguyền
Nghe quanh đây bao hạnh phúc triền miên
Nhưng sau đó tháng dài thưa thư tín

Đang trận chiến  tin nàng sang bến khác
Tôi bàng hoàng nghe cay đắng  chứa chan
Đem thân gầy ném vào chốn nguy nan
Cho quên hết những ngày tràn  lửa khói

Chiến  trường  ác liệt không  còn  lời nói
Khi Cẩm Sơn lúc ngược Mỹ Phước Tây
Ăn cơm gạo sấy uống nước sông đầy
Đêm trăng lạnh súng ghìm bên miệng hố

Bỗng  gặp lại người xưa không đúng chỗ
Ta ngỡ ngàng đặt câu  hỏi tại sao
Bỏ ra đi cho đau khổ nghẹn ngào
Nàng  ấp úng nói một câu “xin lỗi”

Về Cai Lậy nhớ những ngày đen tối
Hơn nửa đời người dong ruỗi sớm trưa
Bên kia sông nghe giọng hát đò đưa 
Tim lắng đọng trong chiều mưa biền biệt!

Nguyễn Cang  
(30/5/2020)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét