Tình vô hạn mà thời gian hữu hạn
Em yêu anh không biên giới đầy tràn
Em yêu anh mặc sóng gào mưa lũ
Tình mù lòa, bất chấp hết nhân gian…
Em yêu anh nên chẳng ngại lầm than
Không một tiếng than van dù đau khổ
Vẽ tình hồng mặc dù đời ái ố
Tô mầu xanh để tình khỏi võ vàng
Em tô điểm cho tình ta đẹp mãi
Vẽ vời tình, thơ mộng hóa, ngợi ca
Em may mắn có tình yêu diễm tuyệt,
nên bây giờ mới tiếc nuối xót xa!
Như loài chim vô tư hát vang ca
Em yêu anh, em yêu nhiều biết mấy
Tình yêu em có nhớ nhung vùng vẫy
Nhớ quắt quay, nhớ từng phút từng ngày!
Em yêu anh miệt mài, yêu mãi mãi
Tỉnh giấc nồng thực tế quá bi ai
Phủ phàng quá, muốn giữ mà chẳng được
Tình tàn dần…tình mất biến, tình say!
Như Nguyệt
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét