Thuở nồng nàn ta lại xa nhau
Ngàn sao ghen ghét nát đêm nhàu
Mãnh trăng run sợ tình hương lửa
Ta bỗng tan tành, một nỗi đau
Phương trời lạ ba mươi năm sau
Ta lại gặp nhau, tim đã già
Cố nắm bàn tay người năm cũ
Cố tìm trong mắt chút thiết tha
Người vẫn như còn ít dư hương
Làm sao! Đêm cạn qúa đêm trường!
Ta có khóc đâu mà lệ chảy
Chỉ còn dư vị của yêu đương
Nói với người ta ở lại đây
Với người mộng cũ đã từng say
Dù không còn được nồng hương lửa
Đôi trái tim yêu, đã tỏ bày
Ta với người hẹn đến kiếp sau
Kiếp nào nếu có sẽ theo vào
Xem trăng ân ái trên biển rộng
Ôm cả vào nhau thỏa khát khao.
Nguyệt-EmXưa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét