Thứ Tư, 2 tháng 9, 2020

Mai Tôi Về - Thơ Nguyệt-EmXưa




Mai tôi về ai ra ngõ đứng chờ
Ai lau ráo cho tôi khô dòng lệ
Hỏi rằng tôi bên ấy có vui không?
Và ai nữa ôm tôi mà chẳng nói

Mai tôi về giữa miền quê dấu tích
Của yêu thương lắm lăn lóc đời thưòng
Của chuổi ngày đằm thắm mãi vấn vương
Có những phút giận hờn không dám nói

Mai tôi về ai hỏi nhớ nhung chi
Có thấy lạ một vùng quê đổi mới
Có thấy người thân bao điều nghĩ ngợi
Giữa cuộc đời lo cơm áo mưu sinh ?

Mai tôi về thăm chỉ có một mình
Lòng hân hoan đón nhận cả bình minh
Cả tình thương ngày cũ vẫn thâm tình
Con đã lớn, chị đã già em cũng thế

Riêng lòng tôi trắc ẩn có một người
Đã cùng nhau chung lưng và đấu cật
Đã cùng nhau chia xẻ ngọt với buì
Cùng nhau yêu thương sinh con đẻ cái

Mai tôi về sẽ ngắm ánh trăng khuya
Ngồi trên ngõ đá nghe âm vang xưa
Tiếng sáo dìu và tiếng chày giả gạo
Mẹ hát ru con theo tiếng gió rừng

Tôi muốn khóc vì nhớ người thân yêu
Đã ra đi mãi mãi chẳng có về
Nhìn cánh đồng sương trắng một góc quê
Không thấy bóng cò, đàn trâu hiền chậm.

Mai tôi về ôm tất cả vào lòng
Cả người thân và quê hương yêu dấu
Cả ánh trăng, mây trôi trên sông trắng
Cả những gì xưa cũ của yêu thương

Mai tôi về, mai tôi về lần nữa
Đời phù vân biết mấy bận reo vui
Tôi sẽ đi trên những con đường mới
Mà ngày xưa đồng ruộng lúa xanh rì

Mai tôi về, người đừng hờn nữa nhé!
Hãy cùng tôi đi hái trái sim tơ
Người ngồi đó để nghe tôi đọc thơ
Những vần thơ cho quê hương yêu dấu.

Người sẽ hỏi tôi rằng: Đi nữa không ?
Tôi im lặng giấu đôi dòng lệ chảy
Người đã hiểu lòng tôi là tất thảy
Đã cho đi không lấy lại bao giờ.

Tôi đã để cuộc đời ngoài cánh cửa.
Gió ngàn phương và sông nước hải hồ
 Tôi sẽ về rồi quay gót ra đi.
((Tình chỉ đẹp những khi còn dang dở
 Đời mất vui khi đã vẹn câu thề)): HD


Nguyệt-EmXưa

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét