*SA CHI LỆ
KẺ ĐÀO NGŨ
Ta nhơ nhớ nhờ bạn bè giữ súng
Rồi lịm dần mất hút tới hư vô
Cõi hư vô thơm ngát những nấm mồ
Ta rụt rè ngây ngô không thèm chọn
Tình cờ gặp mấy thằng đào ngũ sớm
Tay bắt mặt mừng tủi tủi than van
Ta khoe trần gian thay đổi thăng trầm
Thằng thỏa thích kể non bồng nước nhược
Đứa khề khà rượu huỳnh hoa hạnh phước
Đứa chê ta chừng đó tuổi đã già
Ta xấu hổ trần tình thật xót xa
Và nguyện ước được về đây họp mặt…
Ta sợ hãi chui vào thân nhức buốt
Mở mắt nhìn thôi quá đỗi ngạc nhiên
Ai liệng ta trong bốn vách tường điên
Giường trắng phếu từng bộ xương cử động
Ta ú ớ la âm thanh rời rỗng
Những oan hồn lạnh rúm đói khát rên
Gào khẩn thiết đòi ba lô súng đạn
Bởi mất hết rồi ở trận Thiện Ngôn
Xác trần truồng mục rã chưa ai chôn
Ta tóe óc mọc gai cùng mình mẫy
Mắt trừng trừng hằn học suốt đêm cay
Liếm láp mãi từng vết thương rỉ máu
Bạn bè ơi! Ta nghẹn ngào thua cuộc
Chí tang bồng chưa phỉ đã buông tay
Chắc tụi mày nỡ nào mà trách móc
Vì tao bây giờ người ngợm khó coi
Tổ Quốc ơi! Thân ta đà lạnh cứng
Tóc còn xanh mà thẹn với non sông
Đạn còn réo mà giả từ vũ khí
Để làm tên “đào ngũ” giữa đoạn trường
Lỡ tay súng nên đổ thừa định mệnh
Nhưng khí hùng vẫn ngạo nghễ đời trai
Ta tuốt gươm thề: SUỐT ĐỜI THÚC NGỰA
Dẫu chiến trường bôi xóa tuổi tên ai!...
ĐÊM THẤY BẠN HIỆN VỀ
Thanh ơi! Mày còn than cô độc?
Tòng ơi! Mày còn giận tao không?
Một lạy này xin mày tha thứ
Một lạy này chúc mày hiển thần
Đồ tế lễ - một bầu kỷ niệm
Tao uống hoài mỗi chuyến hành quân
Đêm tao dưới hố cá nhân
Thấy mày đứng đó thổi hồn phất phơ
Mày nhắm mắt hay ngàn đời mở mắt?
Tao thương mày hay mày phải thương tao?
Thương tao một đời vợ con bận bịu
Gào chiến tranh tuổi trẻ sớm bạc đầu…
Dù không nói chắc mày cũng hiểu
Tao bây giờ theo gió đẩy đưa
Nuôi mộng lớn chờ thời may rủi
ĐIỀM LẠ
Vầng hồng rựng giữa trán em
Ta chưa ngồi dậy bàn điềm chiêm bao
Nghe trong mạch máu tự trào
Vạn ly biệt khép mi giao chiến buồn
Ngày ôm mặt lạ xa nguồn
Đêm soi kẽ hở tình luôn ngậm ngùi
Bước từng bước nghẹn đường thôi
Áo xưa nhăn nhíu nhớ bời bợi ra
Em lên phố kết đèn hoa
Ta so lại phím cầm ca một mình
Ngoài kia tàu mãi lênh đênh
Ta xui xũi cát bật thành tiếng kêu
Tay em hạnh phúc thật gần
Còn ta với mãi đụng rừng núi cao
Mây giăng tứ phía lao xao
Một ngày mới lạ cào nhàu thân ta!
NGUYỆT
Nguyệt sơ khai mọc phương tây
Nhân gian gióc lệ không đầy túi thu
Trẻ con đòi mặc áo tu
Đốt đèn soi đá tìm phù du ăn
Nguyệt thanh xuân mọc phương nam
Tỏa hương bích ngọc non trầm huyền vi
Người sao đẹp lạ quí phi
Cài thơ lướt thướt mê si nhạc thần
Nguyệt trung niên mọc phương Đông
Đêm ngồi dệt lụa tóc ròng cô đơn
Sương thiên lý vọng tủi hờn
Đợi chờ bạc áo chập chờn binh đao
Nguyệt hạ tuần mọc phương Bắc
Ma quỷ cười lơ láo nhặt điêu tàn
Bây giờ gió hỏi hồn oan
Làm sao dừng lại lượm ngàn quạnh hiu?
*SA CHI LỆ *Thơ thời chiến
|
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét