Nơi xứ người nhìn mua thu lại đến,
Trời se buồn hiu hắt giọt mưa thu,
Lá vàng rơi chợt nhớ những thu xưa,
Ta dìu bước dưới hàng me thay lá.
Thời học sinh nghe lòng mình rộn rã,
Thưở yêu người với tất cả con tim,
Đi bên nhau mà sao vẫn im lìm?
Không dám nói nên lòng vương vấn mãi.
Rồi xa nhau đóng quân nơi biên ải,
Những mùa thu lần lượt nhẹ qua mau,
Giữ quê hương vẫn nhớ chuyện ban đầu,
Sân trường cũ người nhớ chăng người hỡi?
Đọc thơ ai vòng tay ôm vẫn đợi,
Ta ngậm ngùi vì đã chẳng còn nhau!
Từng thu qua mưa vẫn nặng giọt sầu!
Cho nỗi nhớ đong đưa theo cánh lá!
Hai chúng ta đời đã chia đôi ngã!
Nhớ về nhau xin giữ chuyện ngày xưa,
Những mùa thu bao thương nhớ mong chờ,
Con đường cũ vẫn hoài trong ký ức..
Ngọc Trân
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét