Lâu quá lại đi con đường này
Bùi ngùi trước cảnh vật đổi thay
Năm xưa đầy gót chân lưu lạc
Nay dọc trên đường nhiều lá bay !
Chiều về phố Á châu chớm lạnh
Nắng thu vàng úa hàng cây xanh.
Ra đây tưởng gặp người năm trước
Trong đám đông toàn khách bộ hành.
Những người khuất núi không trở lại
Nhớ bạn thương quê buồn nhân hai !
Loanh quanh khu chợ tìm người cũ
Vào quán ngày xưa thấy lạc loài!
Bỗng nghe não nuột bài ‘đại oán’
Như vọng lời than kiếp dân oan
Có lẽ hồn ta thương áo rách
Quê nhà nghèo đói xếp thành đoàn!
Nghĩ đến nỗi buồn len tiếng thở
Biển rừng nếu mất dân xác xơ !
Đêm nghe miền biển đông nổi sóng
Ta thấy bóng quê nửa tỏ mờ.
Paris 19.09.2010
Đỗ Bình
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét