Trước những khen chê bình phẩm về bà Thẩm phánRuth Bader Ginsburg sau khi bà từ trần, tác giả khôngkhỏi ngẫm nghĩ về cách hành xử lúc còn tại thế của mỗicon người.Ai thì cũng thế mà thôiSẽ rồi mất nhắm, tay rời, biệt lyNhưng sao có những người điĐể bao thương tiếc sầu bi cho ngườiVà bao ơn ích cho đờiSử vàng tên ngọc rạng ngời nghìn sauNhưng rồi có những chuyến tàuNgười đi, ác độc cơ cầu mới phaiNên chi chẳng kẻ quan hoàiTiếc thương cũng chẳng mấy ai chạnh lòngThì ra đò đã qua sôngVẫn còn sóng gợn giữa dòng thế nhânThì ra sống ở cõi trầnĐừng "khôn" quá đến cạn phần tiếc thươngThì ra nên hiểu vô thườngKhông gì vĩnh cửu trên đường trần gian !Ngô Minh Hằng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét