anh mong mình đừng xa biệt Quảng Nam
chân cứ muốn đi cho mòn cố xứ
những tên đất không nguôi niềm thương nhớ
Hòa Vang Duy Xuyên Đại Lộc Điện Bàn
em ghé Tam Kỳ em nhớ Quế Sơn
cát nóng Thăng Bình chè thơm Tiên Phước…
anh dân Quảng mà làm người lưu lạc
dẫu trong lòng muốn sống chết cùng quê
Tí Sé Dùi Chiêng anh chưa từng ghé tới
cả đèo Le cũng chưa biết bao giờ
chùa Non Nước thời anh vừa bước mỏi
tảng hoa cương còn ngần ngại câu thơ
anh đốn củi Bà Nà, em chưa nghỉ học
rồi vào trại tập trung Thượng Đức trồng rừng
là cái thuở quê nhà như biết khóc
với những tên tù còn rất trẻ trung
ba mươi tuổi đã biết mùi dâu biển
tuổi bốn mươi rành cuốc bẫm cày sâu
anh dân Quảng mà ra thân tứ chiến
tuổi năm mươi ngơ ngác nửa địa cầu
anh đã từng về lại với Câu Lâu
để khép nép cùng em ngồi chợ Tổng
giọng nói Quảng giật mình anh, dân Quảng
(ai hương âm vô cải thuở quay về?)
những nhánh Thu Bồn một cõi sông quê
thành mỗi cái tên như tuồng xa lạ
mới biết anh, thằng con hư của mẹ
uống nước sông mà mờ mịt ngọn nguồn
cho anh về với Quảng cuối trăm năm
nghe gió Hội An mặn nồng Cửa Đại
cho anh khóc như thời anh thơ dại
nước mắt tràn ân nghĩa Quảng trong anh…
2-5-2020
có tiếng trâu kêu
bao thằng bạn đã cưa sừng làm nghé
anh cũng cưa sao vẫn cứ trâu già
chiều trâu đứng bên vệ đường gặm cỏ
nhe răng cười ngỡ nhan sắc em qua….
thế mới biết con trâu hoài mê gái
dẫu đang cày cũng tung ách theo em
anh sức yếu đời tàn đang báo hại
nghe hương thơm còn hối hả đi tìm
em, trâu gái chân mây vừa đi lạc
dễ chi ngờ anh có một tình yêu
giữa vô tận, đất trời kia hoảng hốt
thiên thu chừng tê điếng tiếng trâu kêu…
chim hót sớm mai
có những sớm mai vừa thức dậy
nằm nghe chim hót trước sân nhà
con chim ở Mỹ hót tiếng Mỹ
mà lời chim là lại rất quê xa
anh nhớ vô cùng anh trẻ thơ
chim đầu cây ổi hót ban mai
là khi mẹ thức lo về chợ
vẫn gọi anh mau dậy học bài
mới đó mà anh đã bạc đầu
và anh cũng đã phải mồ côi
mẹ cha đi hết – quê ngàn dặm
còn cứ lang thang mãi xứ người
có lắm đầu ngày anh thức dậy
một mình nằm nhớ mỗi chia tan
con chim Mỹ thì hót tiếng Mỹ
anh vẫn nghe đầy ắp Việt Nam
15-2-2010
đoạn đành đời nhau
em ở miền trung dạt xuống nam
mấy đông còn lạnh bấy mưa phùn
ta theo đã lắm mùa sông rạch
đành tóc bay mù nắng Cửu Long
em lấy chồng xa bỗng sắt se
Quảng Nam lời biển gió nồm quê
những hôm chiều xuống bên song cửa
em vẫn buồn riêng một lối về
ta cũng tang bồng phơi áo lính
cũng chưa quen lắm nỗi quê người
gặp em cùng có trăng châu thổ
trên mắt đồng hương lặng lẽ soi
hai đứa bất ngờ chung viễn xứ
hiểu nhau - cất giữ một chân tình
phương nam trời đất nuôi lưu lạc
mà vẫn đời nhau cứ đoạn đành…
Hòang Lộc
(từ trang nhà HL)
*
11033
Tel: 714 982-6979
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét