Chủ Nhật, 6 tháng 9, 2020

Ta đã xa rồi nhưng vẫn nhớ - Thơ Ngọc Trân


Ta đã xa rồi thuở kiếm cung!
Nhưng sao vẫn thấy nhớ vô cùng,
Những đêm ứng chiến trên đầu tuyến,
Sương xuống cho dầy thêm nhớ nhung.

Đời lính gian lao nhưng vẫn mơ ,
Vẫn mộng cùng ai chuyện hẹn hò.
Những đêm trốn pháo trong hầm kín,
Vẫn thả hồn theo những vần thơ.

Có những trưa hè nắng cháy da,
Những chiều mưa khóc lính xa nhà!
Bùn đen đất đỏ pha màu áo .
Vẫn nhớ về em nơi phố xa .

Nhớ những lúc hành quân chiều thu,
Nhìn lá rơi thương mấy cho vừa,
Những trưa lội nước sình bì bõm,
Vẫn nhủ thầm em tan học chưa?

Ta đã xa rồi nhưng vẫn nhớ,
Bạn bè nằm xuống tuổi còn thơ.
Thân xác vùi chôn lòng đất mẹ.
Binh thản ra đi chẳng hận thù!

Ôi những ngày xưa đã trôi qua,
Nhưng trong ta không thể xóa nhòa,
Những đêm mộng mị hồn ta đã,
Mơ về chốn cũ xa rất xa.

Ngọc Trân

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét